Từ ngày thằng Quân với con Thi quen nhau cả hội chúng tôi được ăn cơm chó 24/7. Thằng Quân nó thuộc dạng một là simp Anh Thi, hai là một. Nhiều lúc thấy nó chiều con bạn tôi như muốn đội lên đầu.
" Mày chiều nó như muốn đội lên đầu luôn ấy Quân ạ. " Con Tiên nhìn chúng nó ôm ấp nhau rồi lên tiếng.
" Mày không biết đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử à? " Quân nó thản nhiên trả lời rồi lại dùng cái ánh mắt si tình ấy mà nhìn Anh Thi.
Dạo này Anh Thi nó vui vẻ lên rất nhiều, từ khi quen thằng Quân nó như được chữa lành hoàn toàn. Bọn tôi là bạn nó thấy vậy cũng mừng, trừ cái việc chúng nó cho cả đám ăn quá nhiều 'cơm tró' trong một ngày ra thì lớp tôi ai cũng đều ngưỡng mộ với tình yêu của chúng nó.
Mối quan hệ của tôi và Minh Vũ vẫn bình thường, chẳng có gì đặc biệt cả. Nhưng chẳng hiểu từ lúc nào, trong giờ học tôi hay liếc nhìn qua Minh Vũ như một thói quen. Từ góc này có thể nhìn thấy được sóng mũi cao, đôi môi dù không son hay dưỡng gì cả nhưng vẫn có chút hồng hào chứ không nhợt nhạt.
Còn một điểm rất lạ, dù có ở trong đám đông thì người tôi nhận ra nhanh nhất là Mình Vũ, hình như nhìn nó nhiều quá nên chỉ cần thấy bóng lưng thôi tôi cũng có thể đoán được có phải là Vũ hay không.
..
Như những buổi tối thường ngày, sau khi làm xong đống bài tập về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-va-em/3599274/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.