Tôi vờ như không thấy Lục Phong, dắt tay Khả Lạc rồi cùng gia đình đi tiếp.
Mọi người hiểu ý, cũng hòa nhập với tôi. Lục Phong dường như muốn nói gì đó, nhưng chỉ hít vào một ngụm khí lạnh, bởi vì người đàn ông vừa lao tới khoác vai tôi.
Đinh Nam: “Yo, tiểu Hạ, cái đồ vô lương tâm này! Em thật sự coi tôi là một người gọi thì đến đuổi thì đi hay sao? Chơi tôi bốn năm quay mặt liền một lời cũng không nói đã một cước đá tôi đi rồi trốn về nước. Vô ơn bội nghĩa!!!”.
Ba mẹ: “…”
Anh trai cùng Khả Lạc: “???”
Sau đó, một ánh mắt nóng bỏng như muốn thiêu sống tôi của ai đó gắt gao nhìn tôi chằm chằm. Nghĩ bằng lông mũi tôi cũng biết đó là ai, chỉ là thắc mắc rằng tại sao anh ta có thể sau bốn năm tôi không có ở đây mà thay đổi thành như vậy??.
Nghĩ cũng chưa kịp nghĩ, xung quanh tôi và Đinh Nam đã bị bao vây bởi vô số câu hỏi dồn dập của mọi người, hết cách, tôi chỉ có thể thỏa hiệp, trả lời từng câu một.
Đinh Nam cũng là người Việt Nam và sang Trung Quốc du học và là đàn anh khóa trên hơn tôi một khóa, cùng trang lứa với Lục Phong, nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược.
Đều kiêu ngạo và được nhiều nữ sinh chú ý đến, nhưng trên người Đinh Nam vẫn luôn tỏa ra một luồng khí ấm áp như gió từ phương nam bay tới, anh tinh tế, cũng là một con người hài hước. Đối với mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-nhat-phuong/2930120/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.