Tôi đã đợi rất lâu, nhưng Lục Phong vẫn chưa trả lời. Thứ duy nhất mà tôi nhận lại chỉ có sự im lặng tĩnh mịch và một câu nói:
“Chuyện này phức tạp, anh sẽ cho người đi điều tra lại, tạm thời nói sau đi.”
-“Được, hi vọng tôi sẽ có được một câu trả lời thích đáng.”
Sau giờ tan tầm, tôi đi lấy xe và chạy một mạch về nhà cùng với tâm trạng rối bời. Đã từ rất lâu rồi, tôi chưa từng cảm nhận lại được sự uất ức tủi thân như bây giờ, có lẽ là do Lục Phong hôm nay một mực không chịu tin tưởng tôi.
Tôi biết anh ta sẽ không cho người đi điều tra lại, cho dù Lục Phong đã cùng Bạch Liên một lần chia tay, suy cho cùng, tình cảm thanh mai trúc mã kéo dài hơn một thập kỉ cũng không phải nói muốn bỏ là bỏ. Kể cả khi Lục Phong thật sự có ý muốn điều tra lại rõ ràng thì đây cũng không phải là một chuyện dễ, bây giờ đã là chuyện của sáu năm sau và sáu năm trước rồi.
Tôi đã xin nghỉ làm ở chỗ Lục Phong một thời gian, vừa để thanh tỉnh lại đầu óc, vừa tìm cách điều tra lại chuyện xưa. Tôi đã từng nói, tôi vốn không phải là một con người hiền lành, tôi cũng không nói bản thân mình sẽ không trả thù lại cô ta. Những gì mà Bạch Liên nợ tôi, cả gốc lẫn lãi tôi sẽ đòi cho đủ!
Trời của ngày thứ ba tôi xin nghỉ ở nhà vừa mới sáng, tôi đã không thể ngủ thêm, sinh hoạt cá nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-nhat-phuong/2930101/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.