Tôi phải mất thêm mười lăm phút để giúp hai con người trước mắt bình tĩnh lại.
Họ vẫn đang giao chiến ngầm với nhau.
Tôi mệt mỏi, không muốn quản nữa, ngồi yên xoa nhẹ mi tâm.
Đến khi hai người kia đều đã kiệt sức, tôi ngồi thẳng lưng, cất cao giọng hỏi:
“Đánh nhau đủ rồi chứ? Vì sao hai người lại ở chung với nhau, còn gây gổ ầm ĩ lên như vậy? Thành thật sẽ được khoan hồng.”
Đinh Nam: “Mấy tháng gần đây không hiểu sao Khả Lạc vẫn luôn bám anh dai như đỉa, dứt không được, tránh không xong, tối nay thì gọi điện tới, nói rằng bản thân buồn chán, rủ anh tới bar. Bọn anh uống rượu, uống tới say mèm, sau đó thì không nhớ gì nữa, tỉnh lại đã thấy nằm chung một giường.”
Khả Lạc phồng má trợn mắt, sửng cồ lên phản bác.
“Anh nói láo! Đây chắc chắn đều là kế hoạch của anh! Chắc chắn tôi đã bị anh gặm sạch sẽ không còn một miếng xương hu hu hu!”
-“Anh..thật sự anh không biết gì cả mà! Gặm hay chưa gặm anh cũng không biết nữa..”
“Móa, tên tra nam này! Anh còn chối sao? Rõ ràng lúc tỉnh dậy hai chúng ta đều không có mặc đồ, trên giường còn có vết máu!”
-“Biết đâu là do drap giường khách sạn dính màu thì sao! Hoặc là một trong hai người bị thương ở đâu đó!”
Tôi nghe họ tường thuật, lộn xộn hết cả lên, cuối cùng vẫn quay về trạng thái lơ nga lơ ngơ. Nghi ngờ lặp lại:
“Hai người còn không biết bản thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-nhat-phuong/2929933/chuong-28.html