Đóng đinh xong xuôi, hắn liền đem bức tranh treo lên.
Hạ Nhạc đứng phía dưới chỉ huy: “Bên trái thấp xuống một chút, thấp hơn chút nữa, được rồi.”
Trì Lập Đông nhảy xuống khỏi ghế, thu dọn sạch sẽ.
Hạ Nhạc lấy chiếc máy tính bảng của mình, ngồi vào bàn ăn xem tin tức.
Xử lý sạch sẽ bụi bẩn trên mặt đất, Trì Lập Đông cất máy hút bụi về chỗ cũ, nhìn Hạ Nhạc từ phía sau.
Hắn muốn hỏi rất nhiều thứ, nhưng lại không biết nên hỏi từ đâu, hỏi cái gì cũng giống như tự lấy đá ghè chân mình, khác gì tự đào mồ chôn đâu?
“Đừng có dùng ánh mắt ấy nhìn em,” Hạ Nhạc không cần quay đầu cũng biết trong lòng Trì Lập Đông muốn gì “Có chuyện gì thì nói.”
Trì Lập Đông do dự bước lại, kéo ghế ra khỏi bàn ăn ngồi xuống.
Hạ Nhạc: “Muốn nói chuyện gì?”
Trì Lập Đông vừa xấu hổ vừa chột dạ, nhưng cuối cùng vẫn thốt ra được chuyện hắn đang băn khoan trong lòng, “Được rồi, làm sao em biết được?”
Hạ Nhạc buông máy tính bảng cầm trên tay nãy giờ xuống, ngón trỏ gõ nhẹ lên màn hình, nói: “Đoán. Không phải anh từng nói có người bạn khá thông minh sao? Mỗi khi nhắc đến người này, mắt anh cũng sáng hết cả lên, mà khi em muốn gặp, anh liền tìm đủ lý do thoái thác. Một hai lần em có thể không hiểu, chẳng lẽ ba bốn lần vẫn không ngộ ra được sao? Đừng xem em là đứa ngốc chứ.”
Trì Lập Đông: “……….Anh không có ý này.”
Hạ Nhạc nói: “Anh khẩn trương như vậy làm gì, thích những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-ngay-dong/1077815/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.