Với tài năng và uy tín của Khôi, cậu được nhiều thầy cô quý mến và bệnh nhân kính trọng. Chỉ trong mấy ngày liên tiếp nhiều thầy cô và bệnh nhân gửi đơn kêu oan cho Khôi và đề nghị cậu đi làm trở lại.
Thể theo nguyện vọng của Khôi, cơ quan điều tra đã để cậu trực tiếp đối chất lần lượt với hai mẹ con đã tố cáo cậu.
Mình được chứng kiến màn đối chất của Khôi và hai mẹ con qua clip cậu ấy gửi cho mình.
Khi đối mắt với cô gái Khôi hỏi cô ta với giọng bình tĩnh: “Cô bảo tôi có ý đồ xấu với cô, vậy cô nói rõ xem tôi đã làm gì?”
“Nhân lúc tôi ngủ anh mò vào phòng bệnh của tôi, khoá trái cửa rồi tới giường tôi, khi đó người anh nồng nặc mùi rượu. Anh...anh xé rách áo tôi, hôn tôi rồi sờ soạng định giở trò đồi bại...”
“Lúc đó mẹ cô ở đâu?”
“Mẹ đang đi vệ sinh, anh tưởng mẹ tôi không có trong phòng nên đã làm thế!”
“Mẹ cô đi vệ sinh không bật đèn à?”
Cô gái xẵng giọng: “Làm sao tôi biết được! Anh sai thì nhận lỗi đi, bày trò đối chất này làm quái gì?”
“Cô giải thích xem làm sao tôi biết được mẹ cô không có trong phòng? Không lẽ cô ngủ vẫn bật đèn sáng trưng?
“Không, đèn phòng tắt, nhưng có đèn hành lang rọi vào nên chắc anh thấy được giường mẹ tôi trống!”
“Lúc nãy cô bảo tôi khoá trái cửa thì lấy đâu ra ánh đèn từ hành lang?”
Cô gái tỏ vẻ mất bình tĩnh: “Tại sao anh cứ hỏi tôi mãi về cái đèn vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-dau-mua/192242/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.