Những ngày sau đó mình và Quân vẫn bình thường như mọi khi, còn Khánh Chi đã hết sầu muộn, nó có vẻ vui hơn, yêu đời hơn. Buổi tối nó cũng đã quay lại sở thích cũ, đó là thả thính trên facebook, bấm điện thoại và cười khúc khích một mình.
Thời gian này bọn mình bắt đầu đi thực tập. Kết quả học tập của mình đứng nhất khoa và thứ hai của trường. Mình rất thân thiết với cô chủ nhiệm nên cô giúp đỡ mình rất nhiều và hướng cho mình sau này ở lại trường làm giảng viên.
Quân thì lại về quê thực tập tại công ty của bố Quân, nó bảo sau này vận mệnh là phụ giúp bố quản lý công ty nên bây giờ bố kéo nó về làm quen dần với công việc.
Mặc dù Hà Nam cũng gần Hà Nội nhưng bọn mình cũng không còn được gặp nhau nhiều như trước kia, hai đứa chủ yếu liên lạc qua điện thoại. Tuy nhiên thỉnh thoảng Quân vẫn xuất hiện đột ngột để gặp mình và tạo những điều lãng mạn bất ngờ nên khiến mình không có cảm giác xa cách.
Một hôm mình nhận được điện thoại từ mẹ, xong cuộc điện mà trời đất như tối sầm lại, mình loạng choạng ngã nhào, nước mắt tuôn rơi khi biết tin bố bị mắc bệnh ung thư.
Gia đình mình cũng thuộc diện khá giả, tuy nhiên sau khi bố lâm bệnh thì kinh tế nhà mình lao đao vì bố không đi làm được nữa, em trai còn đi học và chi phí chữa bệnh vô cùng tốn kém. Không muốn tạo gánh nặng cho mẹ mình quyết định đi làm thêm để tự trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-ha-dau-mua/192220/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.