🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Cúp máy, tôi lấy khăn khố đi tắm xong thả phịch người lên chiếc giường êm ái mà ngủ một giấc no say đến sẩm tối. Bỗng có cái gì đó mềm mềm cứ cọ vào má, rồi miết nhẹ vào môi tôi mà hương vị rất thơm. Mở choàng mắt ra đã thấy Hoàng Khôi ngồi bên nhìn tôi. Giật mình tôi ngồi dậy hỏi:



– Cậu về khi nào?



– Về từ nãy giờ.



– Sao cậu không đánh thức tôi?



Hoàng Khôi nắm tay tôi mà dịu dàng đáp:



– Không, tôi chỉ muốn được ngắm em. Có biết là tôi nhớ em lắm không? Tại sao trên đời này lại có một người vô tâm đến như vậy, dám coi thường cảm xúc của tôi.



– Không phải, mà lâu lâu về quê có nhiều việc nó cứ đan xen vào nên tôi quên mất, chứ không cố ý để cậu buồn mà. Nhưng khi tôi nhắn tin cậu cũng có thèm trả lời tôi đâu.



Hoàng Khôi bật cười:



– Để cho em biết cái cảm giác trông ngóng, chờ đợi người mình yêu nó là thế nào? Cho bõ tật.



– Vậy ra cậu trả thù tôi?



– Cũng không hẳn. Để xem em có chút xíu nào cảm xúc với tôi không? Giờ thì tôi đã có câu trả lời rồi. Thôi mình xuống dưới nhà ăn tối đi, ba mẹ về rồi.



Tôi nghe Khôi nói hai từ Ba Mẹ nó là lạ, tựa như gọi thay cho cả hai đứa. Nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều mà đứng dậy cột lại mái tóc sau đó nhanh chân xuống dưới với Khôi. Xuống dưới thấy cả nhà đang đợi chúng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-giup-viec-vung-ve/2989077/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.