– Báo cáo ông chủ! Bé An đã về nhà an toàn rồi ạ!
Thùy Dung gửi nhanh tấm ảnh qua chỉ là muốn mở đầu cho câu chuyện cô chuẩn bị nói với Kiên nhưng không ngờ bữa nay Kiên lại dễ tính và hài hước:
– Con gái tôi xinh xắn mà sao qua máy ảnh của cô lại xấu đi thế nhỉ?
– Ông chủ biết thừa cái điện thoại cổ của tôi chỉ chụp được như vậy mà còn cố tình trêu chọc tôi nữa!
– Muốn đổi máy mới không?
– Tôi chỉ cần nghe gọi thôi nên để tiền tiết kiệm vào việc khác thì hơn. Mà tôi báo cáo xong rồi, tôi cho Bảo An học vẽ đây ạ!
Kiên bỏ máy xuống bàn, ngồi trầm ngâm một lúc thì lại cầm cái máy lên nhắn tiếp:
– Tôi có bảo cô mua đâu!
– Là sao ạ?
– Là tôi được khách hàng tặng một chiếc điện thoại nhưng tôi có tới hai cái rồi nên tính cho cô.
– Cho tôi sao?
– Ừ. Nhưng cô nói không muốn đổi thì thôi vậy!
Thùy Dung biết nhà Kiên cái gì cũng có nên anh nói cho là thật, nhà họ không dùng, bỏ đấy thì lãng phí lắm mà đồ điện tử không sử dụng lâu ngày cũng sẽ hỏng nên cô bỏ qua sĩ diện mà nhắn lại ngay:
– Nếu là đồ miễn phí thì tôi nhận. Ông chủ không dùng thì cho tôi đi!
– Cô cũng đổi ý nhanh nhỉ?
– Hihi… Đồ tốt mà được dùng miễn phí thì tội gì!
– Cô cũng biết tận dụng rồi đó!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-gia-su-sieu-ngau/2487513/chuong-21.html