Bà Hương không phải mới biết Kiên ngày một ngày hai nên mấy lời anh nói bà cũng thấu hiểu và tin tưởng nhưng trên đời ngoài tình yêu vợ chồng còn có tình yêu đối với con cái mà mấy ai làm bố mẹ lại bỏ qua được tình mẫu tự, phụ tử thiêng liêng, ngoại trừ tên chồng mất nhân tính của bà thì bất cứ bậc làm cha mẹ nào cũng yêu thương con cái của mình hết lòng. Có điều giờ này cũng còn quá sớm để phán đoán, bàn luận, thôi thì cứ mặc cho số phận, duyên trời vậy…
– Được rồi! Hai đứa cứ cố gắng đi!
– Cháu cảm ơn cô đã cho cháu cơ hội!
Bà Hương gật đầu nhưng lại nhớ ra việc của Kiên nên hỏi tiếp:
– À… Mà lát cháu về luôn hay ở lại đây?
– Dạ. Cháu thuê khách sạn trên thị trấn đến mai mới về ạ!
– Thế bọn trẻ ở nhà thì sao?
– Dạ, đã có hai bác giúp việc và cả cậu lái xe ở nhà rồi ạ!
Tự nhiên bà Hương lại thấy lo lắng cho lũ trẻ nhà Kiên nên đợi Thùy Dung dọn dẹp xong thì bà gọi cô vào nói chuyện:
– Dung này! Em con được nghỉ học hai ngày nên mẹ tính ở nhà chơi với các bác, các dì thêm hai hôm nữa thì về, con phải đi làm thì ra cùng với Kiên luôn đi!
– Nếu mẹ ở nhà thì con cũng ở cùng, tiện anh Kiên ở đây thì con xin nghỉ thêm hôm nữa cũng được.
– Thôi… Thôi, có em con ở với mẹ rồi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-gia-su-sieu-ngau/2487499/chuong-29.html