Thụ rời đi đã hơn hai năm rồi. Trong hai năm này, tôi đã dùng hết một năm để đờ ra, cho rằng chỉ cần tự mình dừng lại, tâm tĩnh lại, tất cả rồi sẽ có thể quay trở lại như trước. Vì vậy, tôi giống như một người sống đời sống thực vật trôi qua tròn một năm, chẳng màng đến thế giới ngoài kia ra sao, mỗi ngày đều chìm đắm tại nơi này, nơi đã từng có nàng bầu bạn. Chỉ biết dệt nên mộng đẹp lừa dối bản thân, đắm chìm vào những tấm hình chụp cùng nhau, những tin nhắn giữa chúng tôi. Còn có rất nhiều rất nhiều hứa hẹn cùng những lời thề tình yêu mà Thụ lưu lại cho tôi...
Tôi cũng đã từng cố tự sát, nhưng đã được mẹ cứu sống trở lại. Khi ấy tôi cảm nhận được hết thảy độ ấm cùng trọng lượng trong những giọt nước mắt của mẹ. Sau khi mẹ nói cho tôi biết tôi tự tử chẳng thành nhưng điều ấy như đã khiến bà chết đi một lần rồi. Bà đã vì tôi mà khóc tròn một năm, sau đó tôi mới chú ý kĩ thì phát hiện một năm này bà cũng đã trở nên tiều tuỵ đi biết bao nhiêu. Mà mẹ tôi một năm này, đã tuyệt vọng nhưng lại kiên định tin tưởng rằng con gái của bà rồi sẽ tỉnh táo trở lại... mà tôi thì lại chậm rãi thức tỉnh sau vô số lần khiến mẹ thất vọng. Một năm còn lại, tôi dùng hết toàn bộ tiền tiết kiệm, đi tới những nơi tôi và Thụ đã từng đi qua, mỗi một thành phố, nhà nghỉ, con đường, quán ăn, bờ biển,... đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dung-sinh-menh-hat-cho-toi-khuc-van-ca-tinh-yeu-cuoi-cung/2654913/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.