Chung cư của Sâm nằm ở tầng 19, trước đây tôi đã từng tới hai lần. Cả nhà Sâm đều là dân kinh doanh, theo Sâm nói thì mỗi người ai cũng có sở thích riêng, mỗi người kinh doanh riêng, không ai cản trở ai. Tôi từng chứng kiến cuộc sống xa hoa của Sâm, chợt dâng trào rất nhiều cảm khái, sự chênh lệch giàu nghèo ở Trung Quốc thật sự quá lớn.... Chí ít nếu so sánh tôi cùng với Sâm, tôi đúng là một kẻ bần hàn thật sự.
Vũ sắp xếp ổn thoả cho chúng tôi, ngàn vạn lần nhắc nhở rồi mới đi được, như sợ chúng tôi bị bắt cóc vậy. Thụ nói anh ấy rất tốt, đấy chắc là lời khen lỗi thời nhất đi? Trước khi đi Vũ hôn lên trán tôi một cái, nhỏ giọng nói: "Ngủ ngon, chăm sóc Thụ cẩn thận, hôm nay em ấy uống không ít đâu." Thụ từ toilet đi ra thì đụng phải cảnh thân mật vừa rồi, tôi cùng Vũ có chút ngại ngùng, Thụ xua xua tay: "Hai người tiếp tục đi, coi như tôi không tồn tại." Sau đó đi vào phòng ngủ.
Tiễn Vũ đi, tôi vào phòng ngủ tìm Thụ, nàng đứng ở trước cửa sổ ngắm cảnh đêm, nghe được tiếng mở cửa, không quay đầu lại nhìn tôi, chỉ hỏi một câu: "Vũ đi rồi?" "Ừm! Cậu không nên uống nhiều rượu như vậy! Để mình đi rót nước cho cậu, hay là pha trà đi, trà giải rượu rất tốt." Tôi huyên thuyên một mình, nàng không phản ứng. Tôi đi pha trà cho Thụ, đưa cho nàng, nàng không lấy: "Mình không muốn uống."
"Uống một ít đi, sẽ thoải mái hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dung-sinh-menh-hat-cho-toi-khuc-van-ca-tinh-yeu-cuoi-cung/2654904/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.