Sát thủ vung chủy thủ lên cao, dứt khoát hạ xuống.
"Phụp..."
"Keng..."
"Hự..."
Đoàn Lan Khuê mở mắt, ánh nhìn loé ra hàn quang, động tác nhanh, chuẩn, dứt khoát đánh bay chủy thủ của kẻ kia, đồng thời cũng tặng hắn một kim châm có tẩm thuốc.
Sát thủ lảo đảo ngã xuống, sức lực hoàn toàn bị rút cạn.
Biến cố ngoài dự liệu bất ngờ xảy ra khiến Tiểu Du trở tay không kịp.
"Ngươi..."
Lời còn chưa nói ra, đã cảm nhận được sự lạnh lẽo thấu xương của chủy thủ kia chạm tới.
Đoàn Lan Khuê mỉm cười, nghiêng đầu nhìn nàng ta.
"Ôi! Tiểu Du! Ngươi chăm sóc ta thật kỹ, thật khiến ta sợ hãi quá..."
Tiểu Du ánh mắt loé lên hàn mang.
"Đoàn Lan Khuê, ngươi giỏi lắm, nhưng ngươi có nghĩ đến nếu ngươi giết ta thì sẽ có hậu quả gì hay không?"
Đoàn Lan Khuê nhún vai, động tác của nàng vô tình khiến chủy thủ sắc bén cứa vào cổ của Tiểu Du một cái, máu tươi nhanh chóng rỉ ra.
"A! Xin lỗi nhé, tại ngươi đe doạ làm cho ta sợ quá nên lỡ tay một chút..."
"Ngươi..."
Tiểu Du ăn đau, cộng thêm bị chọc tức liền muốn mắng chửi người, nhưng lại không dám... Cục tức nghẹn lại đến đỏ cả mắt.
Đoàn Lan Khuê đối với biểu hiện này của nàng ta thì vô cùng hài lòng.
Nàng lấy ra một viên thuốc, cưỡng chế nhét vào miệng của Tiểu Du.
Chờ nàng ta đã nuốt hết, nàng mới ung dung nói.
"Hoàng Hậu sốt sắng như vậy là có tật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-den-cung-anh-trang/2972809/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.