Chương trước
Chương sau
Tiệc rượu kết thúc khi đêm đã khuya, Lê Trường Quân tự mình đưa Đoàn Lan Khuê trở về rồi ở lại luôn chỗ của nàng.

"Tiểu thư... Có chuyện xảy ra rồi..."

Canh hai, khi cả hai đang say giấc bên ngoài Thu Đào hốt hoảng gõ cửa.

"Có chuyện gì?"

Lê Trường Quân ôm Đoàn Lan Khuê giọng nói tràn đầy sự không kiên nhẫn.

Thu Đào hít vào một hơi, đá cho Võ Khắc một cái.

"Huynh nói đi."

Võ Khắc mặt mày đen kịt, nói.

"Bệ hạ, bên lâu điện Yến Quốc truyền tin đến, nói Nhị hoàng tử của bọn họ sau khi tham gia yến tiệc của chúng ta trở về đã chết rồi ạ. Thái y kiểm tra nói là trúng độc mà chết..."

Lê Trường Quân day day mi tâm, xuống giường mặc y phục vào.

Đoàn Lan Khuê cũng bực dọc mà ngồi dậy, nàng lấy ra mấy viên kẹo bạc hà cho vào miệng ngậm, vị the mát của bạc hà xông thẳng lên đỉnh đầu làm cho thần trí nàng tỉnh táo hẳn, xua tan đi cơn buồn ngủ.

Lê Trường Quân cúi đầu hôn lên môi nàng, mặt dày cướp đi hai viên kẹo.

"Ta cũng muốn tỉnh táo..."

Đoàn Lan Khuê liếc xéo hắn một cái.

"Trong hộp còn rất nhiều kìa."

"Kẹo trong miệng nàng đặc biệt hơn..."

"Vô liêm sỉ..."

Đoàn Lan Khuê che miệng mình lại. Nếu để bên ngoài biết hoàng đế cao cao tại thượng, lạnh lùng uy nghiêm của bọn họ vô sỉ như vậy, có phải bọn họ sẽ bị doạ cho lên cơn đau tim luôn hay không.

Lê Trường Quân bị nàng chửi cũng không để ý, còn thuận tiện hôn nàng thêm cái nữa.

"Ta lại chỉ vô sỉ với một mình nàng thôi."

"Biến."

Đoàn Lan Khuê đạp cho hắn một cái.

Lê Trường Quân nhéo nhéo má nàng dặn dò.

"Ta đi trước, sau đó sẽ cho Võ Khắc trở lại đón nàng qua đó xem tình hình.

Những kẻ này xem ra là có chuẩn bị mà đến rồi."

"Ồ!!!"

Đoàn Lan Khuê khẽ gật đầu.

Lê Trường Quân đích thân đến Lâu Điện Yến Quốc. Lương Huy đã chờ sẵn ở cửa.

"Bệ hạ..."

Lê Trường Quân phất tay.

"Phiền Tam vương gia nói rõ sự tình của Nhị điện hạ, rốt cuộc là có vấn đề gì?"

Lương Huy gật đầu, bắt đầu thuật lại sự tình.

"Ta cũng không rõ là có chuyện gì, chỉ biết rằng Nhị hoàng huynh của ta sau khi từ yến tiệc trở về, liền cảm thấy trong người khó chịu, sau đó hắn nôn, nôn rất nhiều, sau đó tắt thở mà chết, thái y kiểm tra thì phát hiện trong những thứ hắn nôn ra đều có độc..."

Lê Trường Quân nhíu mày, nếu đúng là như vậy, thì e rằng Minh Quốc khó thoát khỏi liên quan rồi.

Hắn phất tay với Võ Khắc.

"Ngươi đi thỉnh Tiểu Khuê đến đây cho trẫm."

"Vâng..."

Rất nhanh Võ Khắc đã đưa Đoàn Lan Khuê đến, nàng đối với Lương Huy có ân, nên hắn nhìn thấy nàng vô cùng hoà nhã.

"Tiểu thư Lan Khuê, lâu ngày không gặp."

"Lâu ngày không gặp."

Đoàn Lan Khuê tùy tiện chào qua hắn, rồi đến bên cạnh Lê Trường Quân nghe hắn thuật lại sự việc.

"Ta trước tiên phải kiểm tra thi thể đã."

"Được..."

Đoàn Lan Khuê đi vào trong tẩm điện của Lương Hạo, mùi chua chua của đống nôn bốc lên, nàng bịt khẩu trang, đi vào găng tay.

Bạch Trì Ý và Mộc Uyển cũng đã được gọi đến ngay sau khi sự việc xảy ra, nhìn thấy Đoàn Lan Khuê họ liền tiến đến.

"Sư phụ, người đến rồi?"

"Ừ! Hai người có phát hiện ra điều gì hay không?"

Bạch Trì Ý lắc đầu.

"Đúng như thái y của bọn họ nói, trong đống nôn của Nhị hoàng tử đúng là có độc, phản ứng của cơ thể hắn tím tái cũng biểu hiện rõ ràng chính xác việc trúng độc..."

Đoàn Lan Khuê tiến đến bên cạnh thi thể kiểm tra một lần.

Nàng nhìn Lương Huy nói.

"Muốn biết nguyên nhân chính xác dẫn đến cái chết của nhị điện hạ, ta cần phải giải phẫu tử thi, không biết Tam vương gia có đồng ý hay không?"

Lương Huy có chút do dự nhìn thân thể của Lương Hạo.

"Không thể. Thân thể của nhị điện hạ không thể xâm phạm được."

Không chờ Lương Huy quyết định, Đại thống lĩnh Yến Quốc, Ngũ quận vương ở một bên lên tiếng phản đối.

Lương Huy ái ngại nhìn Đoàn Lan Khuê.

Đoàn Lan Khuê nhìn Ngũ quân vương Yến Quốc.

"Nếu không cho ta mổ thi thể để khám nghiệm, thì sẽ không thể biết chính xác nguyên nhân dẫn đến cái chết của nhị điện hạ..."

"Cái này quá rõ ràng rồi còn gì nữa, đống chất nôn nhị điện hạ nôn ra kia là minh chứng rõ ràng nhất, hắn chết vì trúng độc, đây đều là đồ ăn tại yến tiệc của Minh Quốc các người.

Các người phải cho chúng ta một câu trả lời thoả đáng."

Giọng nói của hắn cao vút, mang theo phẫn nộ và sát khí. Đoàn Lan Khuê bình tĩnh nhìn hắn.

"Bởi vì muốn cho các người một câu trả lời thoả đáng chúng ta mới đang ở đây.

Nhưng các người muốn có lời giải thích thì phải phối hợp, không thể nào chỉ dựa vào một đống nôn ở bên ngoài kia mà kết luận là hắn chết do trúng độc bởi đồ ăn của bữa tiệc Minh Quốc chúng ta thiết đãi.

Các người cần một câu trả lời, vậy chúng ta cũng cần phải có câu trả lời chính xác nhất.

Dẫu biết rằng nhị hoàng tử gặp chuyện không may tại Minh Quốc, chúng ta cũng không thể chối bỏ trách nhiệm. Nhưng không có nghĩa chúng ta thừa nhận cái chết của hắn là do chúng ta làm."

Ngũ quận vương không ngờ đến Đoàn Lan Khuê chỉ là một nữ nhân, mà khẩu khí lại cứng rắn như vậy.

Lê Trường Quân mỉm cười tiếp lời nàng.

"Đúng như nàng ấy nói, nhị hoàng tử gặp nạn trên đất Minh Quốc, chắc chắn trẫm sẽ điều tra đến cùng, tìm ra hung thủ để an ủi linh hồn của hắn, trẫm cũng không thể tùy tiện để kẻ khác leo lên đầu trẫm ngồi, hắt nước bẩn lên quân uy của trẫm đâu.

Còn việc các người có chịu phối hợp hay là không, trẫm cũng nhắc nhở một câu."

Hắn ngừng lại một chút, lạnh lùng nói.

"Đây là Minh Quốc của trẫm..."

"Được rồi, chuyện mổ thi thể này cũng không phải chúng ta quyết định được, chờ chúng ta xin ý kiến hoàng đế của chúng ta mới được."

Lê Trường Quân biết tỏng bọn họ có ý nghĩ gì, trong lòng cười lạnh.

"Được."

Đoàn Lan Khuê cũng nói.

"Vậy các người lập tức đưa thi thể đến phòng băng giữ xác ở Thanh Long Đường đi..."

Ngũ Quận Vương đang muốn nói gì, Lê Trường Quân đã chặn trước.

"Để đảm bảo tính chất minh bạch của sự việc, cả Yến Quốc và Minh Quốc đều cử người giám sát bảo quản thi thể."

Ngũ Quận Vương cắn răng nuốt xuống lời phản đối, gật đầu đồng ý.

"Được."

Tin tức Nhị hoàng tử của Yến Quốc trúng độc chết nhanh chóng bị truyền ra.

Lê Trường Quân cho gọi Lưu Xương đến thư phòng phân phó.

"Lập tức chuẩn bị quân đội, sẵn sàng tư thế chiến đấu, Yến Quốc chắc chắn có chuẩn bị mà tới... Cuộc chiến này phải thật cẩn trọng."

Đúng như Lê Trường Quân dự đoán, Yến Quốc viện vào lý do nhị điện hạ của bọn chúng chết trên đất Minh Quốc, bọn chúng muốn mang người đến cũng Minh Quốc điều tra cái chết của nhị hoàng tử.

Lê Trường Quân không thể từ chối lý do đúng lý hợp tình này, tiếp nhận đoàn sứ thần của Yến Quốc đi vào lãnh thổ Minh Quốc.

"Điện hạ, chúng ta làm như thế này khá liều lĩnh, dù sao thì Lê Trường Quân cũng không phải là kẻ dễ đối phó."

Lương Kính cười lạnh một tiếng, nhìn vào đoàn dài quân binh phía sau.

"Chỉ cần từng này người và những bảo bối kia của ta là đủ sang bằng cái Minh Quốc này rồi.

Lê Trường Quân lợi hại thì sao nào, nói cho cùng thì hắn cũng chỉ là một tân đế mới đăng cơ, nền móng chưa ổn định mà thôi."

Người kia nghe hắn nói thì cau chặt lông mày, trong lòng dâng lên những dự cảm không yên.

"Những tin tức kia của Nhị điện hạ có khi nào bị sai hay không?"

Lương Kính nhìn sang, vô cùng không vui.

"Sai thế nào được mà sai, đến cũng đến rồi ngươi cũng đừng bàn lùi nữa, thật là mất hứng mà."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.