Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau thành hôn, theo tổ huấn hoàng gia, Đế Hậu phải đến hoàng lăng để bái tế tổ tiên.

Mới sáng sớm Đoàn Lan Khuê đã phải thức dậy trang điểm, chải đầu tóc.

Lê Trường Quân ở bên ngoài thay long bào xong liền ngồi chờ đợi.

Đoàn Lan Khuê ăn diện lộng lẫy, một thân toàn đồ trang sức nặng đến mức nàng đi muốn không nổi. Cũng may nàng cũng không cần đi lại nhiều, vì đã có phượng liễn chờ sẵn bên ngoài.

Lê Trường Quân tiến lên đỡ lấy nàng, thấy nàng đi lại thật gian nan, liền nói.

"Hay là đổi sang thường phục?"

Đoàn Lan Khuê nhẹ nhàng lắc đầu.

"Hôm nay Vương công và các đại thần đều ở đây, lại là quy củ tổ tông định ra, sao chúng ta có thể tự tiện sửa lại?"

Lê Trường Quân ôm lấy nàng, sức lực hắn rất lớn, một tay đã đỡ hết một nửa trọng lượng của Đoàn Lan Khuê.

Đoàn Lan Khuê thở phào một hơi, trên người nàng thật sự hơi nặng một chút, nàng chẳng khách khí mà dựa hết sang người của Lê Trường Quân.

"Ai ôi! Đẹp thì đẹp thật nhưng mà mệt quá."

Lê Trường Quân cưng chiều nàng nói.

"Tổ tông lại nhìn không thấy, nào biết là ai tuân thủ quy củ, ai lại không tuân?"

Đoàn Lan Khuê khẽ bĩu môi.

"Tổ tông không thấy nhưng Vương công đại thần đều nhìn rõ, ta đã mang trên đầu cái nồi đố phụ, kiêu ngạo vô phép tắc rồi, cũng không để cho bọn họ xét nét thêm nữa."

"Mặc cho bọn họ nói, ta không để ý là được rồi."

Lê Trường Quân tùy ý mà nói. Đoàn Lan Khuê nhéo hắn một cái.

"Đi..."

Lê Trường Quân cẩn thận ôm người đến phượng liễn.

Đế Hậu tế tổ, dòng họ Hoàng tộc, nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu cùng với văn võ bá quan đều có mặt trong bữa tiệc này.

Lê Trường Quân xuống ngự liễn, nhưng vẫn chưa đi vào ngay mà chờ ngự liễn của Đoàn Lan Khuê đến, hắn tự mình đỡ nàng đi xuống, sau đó dắt tay nàng cùng nhau đi vào bên trong.

Còn chưa bước vào Thái Hòa điện, bên trong điện liền đông đúc quỳ rạp xuống, mọi người miệng nói.

" Hoàng Thượng vạn tuế, vạn vạn tuế...

Hoàng Hậu thiên tuế, thiên thiên tuế..."

Hai người cùng nhau bước lên chỗ ngồi, Lê Trường Quân đỡ Đoàn Lan Khuê ngồi xuống, sau đó bản thân mới ngồi xuống, liền nói một tiếng bình thân.

Đám triều thần tạ ân, chậm rãi đứng dậy, hắn lại nói ban thưởng ghế ngồi, bọn họ mới quy củ ngồi vào chỗ của mình.

Chỗ ngồi xuống cấp một, hai bên phân loại là chư vị vương công này nọ, Thái Hậu cùng với Đoàn lão phu nhân, Trương lão phu nhân cùng nữ quyến.

Đủ loại cấp bậc quan lại, cứ theo phẩm cấp mà ngồi xuống, thậm chí còn có ít người ngồi đến ngoài điện. Nữ quyến cũng như vậy cứ theo cấp bậc của phu quân mà phân xuống chỗ ngồi tương ứng.

Giờ lành đến, Nội vụ phủ nhanh chóng dâng lễ, nhang thơm, Lê Trường Quân nắm tay Đoàn Lan Khuê đi đến trước hoàng lăng khom người dâng hương, sau đó đi tới bồ đoàn quỳ xuống chắp tay...



Đằng sau bọn họ tất cả quan viên đại thần, nữ quyến đống thời quỳ xuống, chắp tay cúi đầu.

Bầu không khí vô cùng trang nghiêm.

Trước Hoàng Lăng một dàn các sư thầy bắt đầu tụng kinh.

Qua hơn hai canh giờ, lễ tế cũng hoàn thành, tất cả lại theo nhau trở về nội điện.

Ngoài điện tiếng chuông và trống cùng nhau vang lên, đại yến bắt đầu.

Mọi người lại quỳ xuống, hướng Đế Hậu khấu đầu, trong miệng nói chút ít lời nói chúc mừng, chúc mừng Hoàng Đế đại hôn.

Lê Trường Quân nói một tiếng đứng lên ban thưởng ghế ngồi, lệnh cho người ban thưởng rượu.

Chúng đại thần liền cùng nhau nâng chén vì Đế Hậu kính rượu.

Đoàn Lan Khuê bưng cốc rượu lên trước mặt, nhíu mày uống một ngụm, cũng không phải trong dự đoán là đắng cay, mà là vị chua chua ngọt ngọt. Nàng nhìn trộm chén rượu của Lê Trường Quân, rõ ràng có mùi rượu nồng bay tới, so với rượu nàng uống rõ ràng là không giống nhau.

Sau khi kính rượu xong, từng món ăn tinh xảo được mang lên, Lê Trường Quân mệnh lệnh cho mọi người tùy ý.

Các đại thần cũng hơi có chút buông thả, cùng cụng cốc với người cùng bàn tán gẫu.

Lê Trường Quân gắp liền mấy món mà Đoàn Lan Khuê thích cho nàng.

Bàn trà trước mặt hai người bọn họ so với triều thần bên dưới thì rộng hơn rất nhiều, có một chút ít đồ ăn bày ở bên cạnh Lê Trường Quân nên Đoàn Lan Khuê căn bản là gắp không tới.

Nàng nhỏ giọng hỏi hắn.

"Thứ ta uống là cái gì vậy? Tại sao không có mùi rượu?"

Lê Trường Quân cười nói.

"Cũng là rượu, gọi là rượu trái cây đi, mùi rượu nhạt chút ít."

Đoàn Lan Khuê vô cùng không hài lòng nói.

"Ta không thích rượu này, thật là nhạt mà, ta muốn rượu của chàng."

Lê Trường Quân cưng chiều rót cho nàng rượu của mình.

Đoàn Lan Khuê hài lòng nâng chén rượu lên uống cạn.

Qua mấy tuần rượu, các quan viên liên tục kính rượu Đế Hậu.

Đoàn Lan Khuê đoan chính ngồi, mí mắt từ từ rồi lại càng ngày càng trầm, nàng cố gắng trừng mắt, chỉ có thể bình thường qua được một lúc rồi lại dần dần rũ đôi mắt xuống.

Lê Trường Quân vẫn luôn chú ý đến nàng, vẫy tay bảo Thu Đào và Tiểu Xuân đưa nàng trở về tẩm cung nghỉ ngơi trước, hiện tại hắn vẫn chưa thể rời đi được.

Đoàn Lan Khuê đầu óc mơ hồ, rõ ràng trước khi đến đây nàng đã uống canh giải rượu trước rồi cơ mà nhỉ.

Nhưng nàng hoàn toàn không biết, rượu này được ủ lâu năm với bí quyết riêng, uống êm hơn rượu thường nhưng lại dễ say hơn gấp nhiều lần.

Đợi đến màn múa vui mừng kết thúc, lễ bộ dâng tấu để Hoàng Đế cho kết thúc buổi lễ, khung cảnh đại hôn này màn che cuối cùng cũng kết thúc viên mãn.

Lê Trường Quân đến Phượng cung có chút ngoài ý muốn trông thấy hầu hạ nhân đều ở ngoài điện.



Cung nhân thấy hắn, đang muốn quỳ xuống hành lễ thì Thái công công vội nói.

"Chớ lên tiếng."

Vừa mới còn ở ngoài Phượng Cung không xa, Lê Trường Quân liền xuống ngự liễn đi bộ lại đây, hiển nhiên không muốn làm ầm ĩ Đoàn Lan Khuê an giấc, trước mắt sao có thể làm cho các nàng ồn ào?

Lê Trường Quân nhìn Thu Đào hỏi.

"Nàng ấy ngủ rồi sao?"

Thu Đào nhẹ giọng nói.

"Nương nương không cho nô tỳ vào bên trong hầu hạ, mới vừa rồi còn nghe thấy tiếng vang, hiện tại đã không có động tĩnh."

Lê Trường Quân liền bất động đứng tại chỗ.

"Trẫm vào bên trong xem một chút, các ngươi ở ngoài chờ."

Lê Trường Quân trầm mặc một hồi, mới nói.

Đốt ngọn nến trong nội điện, màn trướng rủ xuống trên mặt đất, an lặng yên tĩnh. Hắn chậm rãi tiến lên, từ từ vén màn trướng lên, bên trong Đoàn Lan Khuê mở to mắt nhìn hắn.

Hắn hơi có chút bất ngờ.

"Còn chưa có ngủ?"

Đoàn Lan Khuê gật gật đầu, nàng vừa mới tắm rửa qua, đầu tóc trên trán vẫn có chút ướt, trên mặt ửng đỏ lại so với lúc nãy còn đỏ hơn chút ít.

Lê Trường Quân đến gần một chút, nói.

"Lúc nãy nàng uống nhiều rượu, bây giờ có khó chịu không?"

Đoàn Lan Khuê lắc lắc đầu.

"Không khó chịu, nhưng không có phu quân ôm, ta không ngủ được..."

Nàng ấm ức nhìn hắn tố cáo.

Hắn ngược lại có chút ngoài ý muốn, lần đầu tiên gặp người uống rượu say, là bộ dạng không khóc không nháo yên tĩnh nhu thuận này.

Hắn ngồi ở bên giường nhìn trong chốc lát, đột nhiên vươn tay, ở trên gương mặt trắn mịn của nàng chọc một cái, cảm xúc mềm mại làm nóng lên, vừa co giãn vừa mềm, thịt trên mặt nàng, so với trên người ngược lại nhiều hơn.

Đoàn Lan Khuê nhíu mày nhìn hắn.

Lê Trường Quân như có trò thú vị, lại duỗi cánh tay bên kia chọc một cái.

Lông mày nhỏ nhắn của Đoàn Lan Khuê nhăn càng chặt hơn, bộ dáng rất là buồn rầu, nhưng cũng không né tránh.

Lê Trường Quân không nhịn được yêu thích bộ dáng ngoan ngoãn này của nàng hôn xuống.

Hai người môi lưỡi dây dưa, dần dần lửa nóng được châm lên...

Đoàn Lan Khuê lúc say bộ dáng rất ngoan, Lê Trường Quân nói gì nàng đều nghe theo khiến hắn càng không biết tiết chế...

Kết quả là hai người một đêm không ngủ, Đoàn Lan Khuê khóc đến ngất đi...

(còn tiếp)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.