Gần cuối thai kỳ Đoàn Lan Khuê bụng vô cùng lớn, ai nhìn cũng phải nín thở dùm nàng, chuyện đi lại của nàng vô cùng bất tiện, lưng mỏi, chân có hiện tượng xuống máu, Lê Trường Quân vô cùng lo lắng nhưng lại chẳng có cách nào, chỉ là vẫn luôn thắc mắc.
"Sao lại lớn như vậy?'
.....
"A... aaa..."
Đoàn Lan Khuê nhăn mặt rên một tiếng, Lê Trường Quân lập tức vùng dậy.
"Sao vậy? Nàng thấy khó chịu ở đâu sao?"
Đoàn Lan Khuê nhíu mày, nói.
"Mau gọi người, tiểu hài tử muốn ra rồi."
"Muốn ra rồi?"
Lê Trường Quân ngơ ngác. Đoàn Lan Khuê đạp cho hắn một cái.
"Là ta sắp sinh rồi, mau gọi người tới..."
Trong đêm yên tĩnh hoàng cung đột nhiên lại sôi trào mạnh mẽ như mạch nước phun trào.
Trong ngoài Phượng Cung kẻ đến người đi, tất cả mọi người đều đang bận rộn, tuy khẩn trương nhưng lại rất yên tĩnh.
Đoàn Lan Khuê được đưa tới một phòng lạnh vô trùng chuẩn bị trước đó.
Ở chính điện của Phượng Cung càng yên tĩnh hơn, chỉ có thỉnh thoảng trong điện sẽ truyền ra tiếng la nhỏ của Hoàng Hậu nương nương.
Hoàng Đế ngồi ở đại điện, mặt trầm như nước. Trong phạm vi vài bước quanh thân hắn không có một người hầu hạ. Mọi người đều bị khí thế lạnh lẽo mà hắn tỏa ra dọa chạy ra xa. Hơn nữa, mỗi khi Hoàng Hậu nương nương kêu rên nhẹ một tiếng, sắc mặt Hoàng Đế lại lạnh thêm vài phần.
Triệu Thái đã quen với tính nết của Lê Trường Quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-den-cung-anh-trang/2966523/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.