3
Ta đứng trước giường hồi lâu, nhưng tay y lại không động đậy nữa.
Ta lại đặt tay y vào trong chăn.
Ban đêm rất yên tĩnh, nhưng ta lại ngủ đến nửa đêm bừng tỉnh, vội vàng mở cửa phòng gọi ma ma vào.
”Tướng quân xảy ra chuyện? "Ma ma hỏi ta.
"Ma ma," ta hướng trên giường nhìn thoáng qua, có chút khó xử nhỏ giọng hỏi nàng, "Tướng quân cần... đi tiểu không?"
Ma ma kinh ngạc nhìn ta một cái, có lẽ là đối với câu hỏi của ta có chút không biết nói gì: "Người còn sống, sẽ phải đi vệ sinh.”
Ta chết lặng tại chỗ.
"Phu nhân, việc này ngay từ đầu có chút ngượng ngùng, nhưng lâu dần thực hiện sẽ quen tay, hơn nữa, ngài cùng tướng quân là phu thê, sợ cái gì?"
Sau khi ma ma rời đi, ta ngồi xuống mép giường, nhìn Tiêu Đình Hòa một hồi.
“Chuyện này, cho dù có quen thuộc đến đâu ta cũng không có khả năng giúp ngài. Nếu không, ngài nhịn một chút? " Ta sửa chăn cho y," Sáng mai sẽ có sai vặt đến chăm sóc ngài.” (bà ấy làm như muốn nhịn là nhịn được hay sao ấy, người bình thường còn khó đây là còn bị nằm liệt giường.)
Vừa giải thích xong ta quay người lại thì tấm màn đè góc dưới gối y bỗng nhiên bung ra, trùm kín cả giường, chắn tầm mắt của ta.
Ta ngẩn người một lúc, cũng không nghĩ nhiều liền đi ngủ.
Ngày hôm sau ta đến sân trước thỉnh an người của Tiêu gia.
Tiêu lão phu nhân trước kia là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-xung-hi-cua-tuong-quan/3122793/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.