Sáng sớm, trong nhà đã cho người mời người mổ lợn đến. Đinh Vinh cùng Chu Xuân Lai trợ giúp bắt lợn. Chung Linh cùng mẹ chồng nấu nước. Tiếng lợn kêu thảm thiết vang cả thôn. Chu Bảo Cầm ôm Hoa Hoa ở trong nhà, đứa nhỏ này sợ hãi. Ở nông thôn, bình thường lợn nuôi cả năm mới lớn chút bởi vì chỉ có dùng lương thực để nuôi, cho nên lợn nuôi cả năm, đến Tết mới đủ cân mà giết. Chu gia hiện giờ giết heo làm cho người trong thôn còn tưởng Chu gia có việc gì vui. Nhiều người đến xem xem có chuyện gì, còn có một nguyên nhân nữa là giết heo cũng là một việc vui. Cái gọi là việc vui chính là người thân, bạn bè có thể đến ăn một bữa ngon. Có khi giết một con lợn mà để chiêu đãi mọi người mà mất cả nửa con lợn, bởi vì dân quê đều là người hiếu khách, đều đem đồ ngon nhất cho khách. Nếu đến mà không có gì thì sẽ bị người chê cười, giết lợn ăn mừng thì sẽ có thịt thủ, tiết lợn, lòng lợn, còn có chân giò, tất cả đồ ngon này đều phải mang ra.
Thật vất vả mới bắt được một đầu lợn lớn nhất, vài người đem nó trói lại thật tốt, đặt nó hẳn hoi lên trên bàn để cắt tiết, sau đó dùng chậu lớn để đựng tiết rồi còn phải hãm tiết. Sau khi tiết chảy xong thì nâng lợn đến bên bếp, trong nồi là nước sôi dùng để cạo lông. Nói thật, Chung Linh không thích nhìn trận này, tiếng lợn kêu thật thảm thiết, ầm ỹ. Còn cả mùi sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-trong-sinh/3960/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.