Nói thật, Chung Linh rất khó chịu, chồng của mình từng đính ước với người khác, bản thân cô sao có thể dễ dàng tiếp nhận chứ? Hơn nữa trong kí ức Chung Linh không hề có chuyện này, khiến cô không mảy may chuẩn bị. Rõ ràng đây là vì vụ bán câu đối khiến Lâm gia ghen ăn tức ở, muốn tới kiếm chác, chỉ một phần là bất mãn với Chu gia vì Chu gia từ hôn khiến họ mất cả chì lẫn chài. Bọn họ không cam tâm, nếu là trước đây thì họ sẽ bỏ qua, nhưng thấy Chu gia làm ăn khấm khá, dám chắc đã kiếm được không ít tiền nên mới sinh lòng tham.
Chung Linh không dại dột mà đi theo Chu Bảo Cương và Lâm Mỹ ra ngoài, cô trở về căn phòng phía tây của mình, nhưng lại vô tình phát hiện thấy Chu Bảo Cương và Lâm Mỹ đang nói chuyện phía cửa sổ, nên không thể nói là cô nghe lén được!
“Anh Cương, em không phải đến đòi tiền, anh phải tin em.” Giọng Lâm Mỹ nũng nịu, Chung Linh cảm thấy mình nhất định phải sửa lại giọng điệu mới được.
“Vậy em muốn cái gì?” Thấy được vẻ hoảng hốt của Lâm Mỹ, Chu Bảo Cương vẫn bình tĩnh nhìn cô ta.
“Em…không muốn từ hôn, là ba em ông ấy…”
“Tại sao lúc từ hôn em không nói? Tôi hỏi em trong ba năm qua tôi từng hỏi em khi nào sẽ tổ chức lễ cưới, em đã trả lời như thế nào?” Chu Bảo Cương chất vấn.
“Do ba em trì hoãn, thiệt đó, em thật sự không muốn từ hôn. Anh Cương, anh đuổi cô ta về nhà đi, chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-trong-sinh/3944/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.