Mấy người Chu Bảo Cương lại bắt đầu bận rộn. Lần trước về tới anh mệt đến nỗi lên thẳng giường nằm, còn đem về một bọc quần áo, trong đó là hai bộ quần áo toàn là bùn đất. Thiệt chẳng biết bọn họ đã làm cái gì. Chung Linh ngồi ở ngoài sân, mất hết hơn tiếng đồng hồ mới có thể giặt sạch được hai bộ quần áo đó.
Chu Bảo Cương nằm xuống là ngủ cả một ngày trời, chắc là mệt nhừ người rồi. Chung Linh từ từ cũng quen với nếp sinh hoạt của lính. Lấy ví dụ như tiếng hiệu lệnh thức dậy buổi sáng. Dù cho có là ngày lễ gì đi chăng nữa, chỉ cần sau khi tiếng hiệu lệnh vang lên thì dù cô có muốn ngủ tiếp cũng ngủ không nổi, bởi vì ngay sau đó là từng đợt những tiếng kêu hô, tiếng khẩu lệnh, ngủ được mới lạ! Không những thế, bé Đại Nha nhà Châu Khải kế bên, sau khi tiếng hiệu lệnh vang lên một lúc, rất đúng giờ đến gõ cửa nhà cô, kiếm cô cùng chơi đùa. Sau mấy lần Chung Linh làm bánh trứng cho con bé, nó cực kỳ quý cô. Mỗi ngày con bé đều rất đúng giờ kêu mẹ dắt mình qua, đến cả bữa sáng cũng ăn ở nhà Chung Linh.
Đến nhà Chung Linh ăn chực không phải chỉ có mẹ con Đại Nha, mà còn có Vương Duệ. Cậu ta thật không thể nuốt trôi được thức ăn bỏ đường, vì thế mà ba người đó thường xuyên ăn cơm ở nhà của Chung Linh. Người nào người nấy da mặt cũng dày thật!
Một buổi sáng, Vu Nhã Tĩnh lại đưa Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-trong-sinh/2959916/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.