“Chị, nghe nói trung đội trưởng của chúng ta ở trên chiến trường lập đươc công lao lớn phải không?”
“Chị cũng không biết, anh ấy chưa bao giờ nói về chuyện trên chiến trường.”
Lời này cô nói là thật, từ khi kết hôn đến giờ chưa bao giờ thấy anh nhắc đến chuyện ở trong quân đội cả.
“Thật sự? Cũng khó trách, nhiệm vụ của bọn họ nghe nói là nhiệm vụ đặc thù, đều phải giữ bí mật. A, đúng rồi, chị có nghe nói qua anh ấy đến đây làm nhiệm vụ gì không?” Xem ra Vu Nhã Tĩnh còn biết nhiều hơn cả cô.
“Không có, cho tới bây giờ vẫn không biết. Đúng rồi, làm sao em biết được?”
Chung Linh không rõ chính cô chẳng biết gì mà sao cô ấy cái gì cũng nghe nói, nghe từ đâu chứ?
“Em cũng không rõ ràng. Lúc Chu Khải xin đến đội này, anh nhà em nói, anh là bộ đội lục quân, nếu có thể tới nơi này thì chứng minh anh ấy là quân nhân tốt nhất. Anh ấy nói nếu có thể làm trung đội trưởng, đại đội trưởng thì đều là anh hùng chiến đấu, trên tay không biết có bao nhiêu mạng người.”
Chung Linh chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, chỉ biết chồng cô là quân nhân, anh làm nhiệm vụ của anh, không biết cụ thể là gì, thực sự là đã từng giết rất nhiều người ư?
“Chu Khải nhà em không có tham gia chiến trường ư?”
Cô nghĩ nếu tới được trung đội này thì hẳn là phải có công lao chứ.
“Vâng, đương nhiên, Chu Khải nhà em chỉ là ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-trong-sinh/2959913/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.