Chỉ chờ tôi nói, "cá Linh" lập tức an tọa ngay, mẹ nó, nó cố tình nhích ghế sát vào người Tuấn, vô tình hay cố ý cọ cọ cặp ngực vào người anh, tôi nhìn muốn nổ con mắt.
Tuấn biết ý, liền kéo ghế qua tôi một chút, cũng biết giữ khoảng cách với nó.
Bữa ăn "Tú bà" với "cá Linh" liên thiên không dứt, chúng kể về kỉ niệm ngày xưa rồi cười ha hả, nhất là "Tú bà" nó cười như ma nhập ý.
Tôi với tay gắp cho Tuấn miếng hải sản, Linh nói ngay:
- Ấy chị Hiền, anh Tuấn không ăn được hải sản, dị ứng đấy. Ảnh chỉ ăn được thịt cá thôi, đây này, anh ăn này này.
Nó nói, tay thì gắp vào chén Tuấn, ra chiều hiểu ý lắm..
Tôi nhếch mép, nhanh tay gắp miếng thịt của nó từ chén Tuấn sang chén khác, thong thả trả lời:
- Ôi, anh Tuấn vẫn ăn hải sản bình thường mà em, tuần nào bọn chị cũng đi ăn hết, còn thịt thì Tuấn đang kiêng, dạo này dịch tả tràn lan, không chừng đã lây sang một số người, không cẩn thận lây bệnh vào người thì khổ em ạ. Đúng không anh?
Tuấn gật đầu:
- Đúng rồi, tôi đang kiêng thịt.
Thoáng thấy mặt con Linh xám xịt, chắc nó tức lắm đây.
Tú:
- Ơ, anh kiêng thịt từ khi nào, hồi sáng còn ăn bún giò heo mà?
Tuấn gắt nó:
- Tao vừa kiêng. Được không? Mà mày ăn đi, con gái con lứa gì mà nói nhiều, nói hết phần thiên hạ, có ma nó lấy..!
Tú:
- Cái này là người ta vui vẻ, hoạt bát, chứ không phải như ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-thoi-hien-dai/187229/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.