Màn đêm đen kịt với những đám mây xám xịt che lấp đi ánh sáng của mặt trăng và những ngôi sao lấp lánh. Cảnh vật xung quanh trong ủy mị u ám vô cùng với từng đợt gió rít gào ai oán, hàng cây xào xạc kèm theo đó lá rụng bay tứ tung khắp trời.
Nghi đang đứng ngoài sân cùng mọi người trong nhà, gồm có: Thiên, cậu hai Thịnh, cậu ba Quý, cô tư Hạnh, cô sáu Thùy.
Trước mắt cô và họ là một người lão niên độ lục tuần đang đứng bày biện ra một đống bùa chú và đồ nghề để trên bàn lễ. Chính giữa nhóm cô và người lão niên ấy là một vòng tròn được làm bằng dây thừng đỏ, ngồi bên trong là mợ hai vợ của cậu hai Thế Thịnh.
Nghi nhìn cách bài trận mà ngao ngán, thầm nghĩ: "Trời đất ơi! Gặp thầy dỏm rồi. Mấy thứ đó như đồ bỏ. Má nó! Buôn thần bán thánh như nầy thì có ngày bị nghiệp chết chớ đùa..."
Trong mắt Nghi từng lá bùa chẳng khác nào giấy vụn. Nước bùa chẳng khác nào nước lã không có tí linh lực nào cả. Rồi còn đóng đồ nghề pháp khí lê thê trên bàn của ông kia, nhìn chẳng khác gì đồ chơi con nít, đến những câu chú ông ta đang đọc, đối với cô mà nói, nghe như hát tuồng không âm điệu gì hết. Dở vô cùng, vô cùng dở luôn.
Thấy sắc mặt của Nghi không vui. Cậu Thiên mới ân cần bảo: "Nghi à, em hông khoẻ thì dề phòng nghỉ đi. Chỗ này có anh dới mọi người lo rồi."
Nghe cậu nói thế, Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-thay-phap-nha-ba-ho/3722827/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.