Tầm một tháng sau đó.
Trong lúc đợi cho cậu Thiên hồi phục dương khí, Nghi đã một mình tìm hiểu những chuyện liên quan đến nhà bá hộ Điền này.
Bấy giờ, cô đang ở nhà chính nơi tiếp. Lý do cô ở đây là do ông Điền cho gọi. Nhìn ông khá lâu, cô nhận ra ông cũng là người của huyền môn, nhưng vì linh khí quá yếu nên lúc đầu cô không để ý.
Cô hơi hoang mang vì ông không nói gì, chỉ ung dung thưởng trà. Cái nóng của mùa hè gay gắt khiến cô chảy nhể nhại mồ hôi. Phía trước nhà, anh Phiến, tài xế riêng của cậu hai đi vào.
Anh thưa: "Thưa ông... Cậu hai có bểu con biếu ông ít trái cây. Trên trại gỗ cậu nói dạo này công việc cũng ổn thoả cả rồi. Nên bây giờ không cần cậu cả ra đó chăm nom nữa ạ."
Lúc này người đàn ông kiệm lời ấy mới lên tiếng, giọng âm trầm khàn uy nghiêm: "Ừ, bây xem nói với thằng hai mau dề nhà đi. Con vợ nó đang bị bệnh. Bểu nó dẫn thầy Tín đến luôn."
Nghi nghe xong hiểu liền vấn đề. Cô nhìn ông, e dè hỏi: "Cha... Cha kêu gọi có dì hông?"
Ông quay sang nhìn cô, đáp và vẫn chỉ là một bộ dáng lãnh đạm: "Nếu tên kia không trị được, thì con phải trị được."
Nghi ngơ ngác thầm tự hỏi: "Cái chó má dì dậy trời? Cha à... Ông có phải đang nói tiếng nước mình hông dậy? Tiềng tây tiếng tào gì đây? Con hiểu chết liền."
Nhưng rồi lúc sau cô chợt hiểu ra. Cô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-thay-phap-nha-ba-ho/3722825/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.