“Sao bỗng dưng tên đó lại để cho chúng ta rời đi vậy?”
Liêu Xuyên và Chu Châu Thiền đã chạy được ra khỏi câu lạc bộ đêm, tiến ra sau góc khuất của chỗ để xe, dừng chân lại một lúc để lấy hơi.
Riêng Liêu Xuyên đã mệt bở hơi tai, do lâu ngày không được ăn uống ngủ nghỉ hẳn hoi nên cơ thể của cậu ta đã gầy ốm đi rất nhiều.
Đến cả bắp cẳng tay rắn rỏi một thời nay đã lộ rõ cả xương, trở nên vô cùng mảnh khảnh.
“Tôi không biết.” Liêu Xuyên phải chống người dựa vào bờ tường mới có thể giữ cho cơ thể không bị đổ xuống, lấy ống tay áo quệt qua loa lớp mồ hôi mỏng ở dưới cằm.
Sau khi cơ hồ đã khôi phục lại được một phần sức lực, cậu ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Chu Châu Thiền, ánh mắt ấy chăm chú đến nỗi khiến cho cô bất giác rùng mình lên vì cảm thấy lưng mình rờn rợn.
“Có, có vấn đề gì ở tôi à?”
“Chị là ai?”
Chu Châu Thiền à lên một tiếng, lấy tay để buộc gọn lấy mái tóc dài đang xõa ra của mình, giới thiệu sơ bộ.
Đúng là cô chưa giới thiệu về bản thân mình thật.
“Tôi là Chu Châu Thiền.”
“Còn tôi là Liêu Xuyên.”
“Ò, tên cậu là Liêu Xuyên thì tôi biết trước rồi mà. Ai mà chẳng biết cậu là Liêu Xuyên.”
Bất chợt giọng nói của cậu ta trùng xuống, đôi mày ngài nhíu lại nghi hoặc.
“Vậy ra chị đến đây là có mục đích tìm tôi sao? Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-than-men-cua-giang-tam-gia/2728968/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.