Tiếng mọi người xôn xao,Thiên Phúc bị trúng tên, mũi tên ghim vào cánh tay máu chảy đầm đìa, cậu ôm lấy cánh tay bị thương, rồi chẳng nghĩ ngợi dùng hết sức rút mạnh thứ đang ghim vào da thịt kia. Văn Tường cùng bốn vị tướng nhanh chóng đưa Thiên Phúc vào trong, gọi người đến băng bó. Gương mặt cậu nhợt nhạt do mất máu, cánh tay bị thương đau đến buốt óc.
Nhưng chỉ vừa nghỉ ngơi tầm độ một canh giờ, Thiên Phúc đã phải ngồi dậy đi ra bên ngoài cùng các tướng bàn bạc. Người truyền tin vừa báo cáo quân Mỗ đã rút lui, số lượng quân binh tử trận hai bên đều khá nhiều.
Thiên Phúc chau mày, cậu đi đi lại lại, thi thoảng gương mặt nhăn lại vì đau. Văn Tường nêu ý kiến.
"Trước mắt tướng quân nghỉ ngơi đi đã, chuyện ngoài này có tôi và các tướng lo rồi!"
Cậu khẽ lắc đầu, sau khi hít một hơi sâu để bình tĩnh lại, Thiên Phúc phân tích trận đánh mấy ngày qua, chỉ ra những điểm trọng yếu, nơi sơ hở tạo điều kiện cho quân địch. Càng nói, tay càng động, vết máu trên miếng vải đã bắt đầu loang ra dần to hơn.
Một ngày sau, tin báo về lại cho biết Sí Vừ Keo đang tiến quân về phía cổng thành, hắn muốn nhân lúc tướng quân Thiên Phúc bị thương mà tiến quân đánh chiếm.
Nhận được tin báo, Văn Tường cùng Lê Mặc bước lên xin phép được ra trận, Thiên Phúc tuy không muốn nhưng vết thương nơi tay cậu vẫn chưa đỡ đau, cậu đành gật đầu chấp nhận.
Lệnh tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3617091/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.