Sau một lúc chụp ảnh, vui chơi tự do, cả lớp cùng nhau đi xuống khu vực bếp của khu du lịch, những món ăn đã được chuẩn bị sẵn.
Mọi người cùng dùng bữa, những món ăn dân dã được chế biến cẩn thận, Loan Châu vừa ăn lại vừa nhớ đến bà nấu bếp của phủ, vị giác của cô cảm nhận đâu đó có chút dư vị của những món ăn cô đã ăn khi ấy.
“Mọi người ơi, ăn xong mình về phòng nghỉ ngơi tầm một tiếng rồi sẽ đến ngôi nhà cổ chụp ảnh kỉ yếu nhé!”
Lớp trưởng lại phổ biến hoạt động tiếp theo, cả lớp cùng nhau nâng những ly nước ngọt, cùng chúc nhau vững bước trên những con đường họ đã chọn.
Riêng Loan Châu vẫn chìm đắm trong những suy nghĩ của bản thân cô, cô chẳng hề để ý thấy một ánh mắt đang nhìn cô, ánh mắt vừa chút buồn, lại chất chứa nỗi lòng.
Dùng bữa xong, Loan Châu tách nhóm bạn nữ, cô rảo bước vào khu vườn, khung cảnh này làm cô nhớ quá.
Cô lạc vào không gian ấy, đi qua cả mấy mùa trăng tròn, vậy mà hiện tại chỉ là hôn mê qua một tuần. Đưa tay sờ lên một gốc ổi già, đôi mắt Loan Châu ươn ướt, cô nhớ cậu, nhớ đến ra da diết.
Cô không biết khi cô đi thì cậu thế nào, chỉ biết rằng cậu đã không tái hôn, một mình sống đến khi hy sinh trên trận mạc. Là bởi gia quy của phủ hà khắc đến mức vợ chết vẫn không được lấy vợ khác? Hay bởi bản thân cậu cũng chết tâm theo sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3553634/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.