Thiên Đức đi vào phòng, cậu nhìn một lượt, có lẽ từ ngày Thiên Phúc cưới Ngọc Liên thì cậu ít khi vào đây. Trên bàn trang giấy vẫn nằm đó, cậu cầm lên ngắm nghía.
“Này là…chị viết sao?”
Cả Loan Châu và Thiên Phúc đều nhìn nhau ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên Thiên Đức gọi Ngọc Liên là “chị”, điều này cho thấy cậu đã buông bỏ mối tơ lòng của mình rồi.
Thiên Phúc cười bảo.
“Ừ, mợ ấy viết đấy, còn vẽ nguệch ngoạc ra hết cả!”
Loan Châu tròn mắt nhìn cậu, rồi cô cũng bật cười, lúc này vô tình cả Thiên Phúc và Thiên Đức đều quay lại nhìn cô. Nụ cười ấy lại là của cô gái con nhà quan năm nào, Ngọc Liên.
Một tuần sau, nhà ông Lý rộn ràng tiếng người cười nói, thằng Dần từ sớm đã chuẩn bị cùng vài người hàng xóm để sang phủ Lý rước cô dâu mới. Gọi là rước dâu nhưng cả hai chẳng tổ chức rình rang như những nhà quan nhà phủ, chỉ là vài mâm cơm mời mọi người đến chung vui, rồi xin phép ông bà Lý, cậu mợ dắt Tỵ về nhà.
Tỵ bên này được Lụa trang điểm, vừa làm con Lụa vừa nói.
“Mừng cho mày nhé, có được người thương nhé!”
Tỵ vừa vui vừa xúc động mà nói.
“Chẳng phải cậu Bính con ông phú hộ Bình cũng thương mày sao? Mày gật đầu là được về nhà ấy mà!”
Lụa đang chải tóc cho con bạn, tay nó chợt dừng lại.
“Thôi mày ạ, phận tôi tớ làm sao mơ được mộng cao, cứ như mày vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3539292/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.