Sáng sớm, Loan Châu đã cùng Tỵ ra ruộng khi nghe bọn trẻ trong làng kháo nhau rằng ngoài ấy đang có cua.
Cô xắn tay áo, quần cũng xắn buộc cao lên đầu gối, con Tỵ thì cầm giỏ đi trên bờ đất, miệng la tay chỉ khi có con cua nào ngoi lên. Dưới ruộng Loan Châu bì bõm, mắt nhìn đông ngó tây, thấy con cua nào ló ra là nhanh tay chụp lấy.
“Ối con này to này mợ!”
“Á Tỵ ơi nó kẹp nó kẹp!”
Bọn trẻ đi cùng thấy hai người này cứ oai oái thì lại ôm bụng cười, cả một bờ ruộng vang lên những âm thanh của thôn quê.
Mãi một lúc sau, khi mặt trời dần lên cao, chiếu những tia nắng cuối hè xuống, cái giỏ con Tỵ cầm cũng kha khá thì hai người quay về. Trên tay cô còn có một cặp cá lia thia do một cậu nhóc bắt tặng. Vừa vào đến cổng, Loan Châu đã giật mình khi thấy Thiên Phúc đứng đó.
Cậu nhìn cô một lượt, từ đầu đến chân toàn bùn đất, trên đầu còn dính cả rễ lúa, tay chân lấm lem. Nén tiếng thở dài bất lực, cậu đi lại chỗ hai người, bảo Tỵ đem cua xuống bếp, rồi lôi tay cô đi ra phía sau nhà.
Loan Châu tay kia bị cậu lôi đi, tay nọ vẫn giữ khư khư cái ống tre to có cặp cá.
Ra sau nhà, nơi có cái giếng của phủ, Thiên Phúc cho gàu xuống rồi kéo lên lấy nước, bên cạnh còn có nồi nước lá bưởi, bồ kết thơm phức. Thì ra nghe người làm báo cô ra ra ruộng, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3509684/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.