Bị chơi xỏ, Bích Nguyệt ấm ức ra mặt, ngỡ rằng Thiên Phúc vẫn không ưa Ngọc Liên nên cô liền đi mách cậu. Nét mặt sầu não, đôi mắt to tròn ngấn lệ nhìn cậu đầy bức xúc.
“Cậu xem, mợ ấy bôi mặt em ra thế này đây!”
Thiên Phúc nhìn mặt Bích Nguyệt cố gắng che đậy nét cười, cậu biết Loan Châu cá tính nên chuyện này chẳng có gì là lạ. Chẳng phải ngay cả cậu còn bị cô chơi xỏ vài lần sao. Thiên Phúc lãnh đạm đáp lại.
“Mợ ấy còn trẻ con lắm, cô đừng trách mợ ấy!”
Xem như chuyện Loan Châu chỉ là trò đùa, Thiên Phúc không la mắng gì thêm. Nhưng Bích Nguyệt dù sao cũng là khách, cậu cũng không thể để cô ấy bị Loan Châu muốn làm gì thì làm được.
Đứng trước cửa phòng Loan Châu, cậu nhẹ gõ cửa. Loan Châu bên trong đi ra, ngoài chiếc yếm cô chỉ khoác chiếc áo mỏng bởi trời trưa đang nóng.
Nghĩ là Tỵ nên cô chẳng nghĩ ngợi mà ra mở cửa, Thiên Phúc trông thấy cảnh tượng ấy chợt đảo mắt. Loan Châu giật mình lấy tay che cổ áo lại, muốn đóng cửa nhưng cậu đã nhanh chân vào phòng.
Mặt cô ngại ngùng hỏi cậu.
“Cậu…cậu vào đây làm gì?”
Thiên Phúc ngồi xuống ghế, mắt không rời vòng một của ai kia.
“Bích Nguyệt là khách của phủ, mợ làm gì cũng đừng quá tay nhé!”
“Ý cậu là gì? Chỉ bôi nhọ tí thôi cũng đi mách sao?”
E là Loan Châu cho rằng mình bênh người khác, Thiên Phúc liền chữa cháy.
“Không phải, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3506640/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.