Trưa hôm ấy, buổi yến tiệc tại điện Bách An kết thúc trong sự rối loạn, vua Thế Minh ra chỉ cắt bổng lộc của quan Đô đốc Lê Tịnh trong nửa năm, lấy đó làm gương cho những người khác. Ngoài ra người còn ban chỉ chuyện hôm nay không được ai kể ra ngoài hòng giữ danh tiếng cho Diệp Lan cùng triều đình.
Riêng Diệp Lan sau khi xin ban hôn không được, cô đã cùng cha rời cung ngay khi ấy. Huyền Vy đứng từ điện Bách An nhìn theo cười phủi tay.
“Ha ha, tưởng hại chị ta mà dễ à!”
Bấy giờ ông Trần Khiêm mới hốt hoảng hỏi công chúa.
“Ấy công chúa, còn con gái thần? Sao không có tin tức gì vậy, lẽ nào nó…”
Nói đến đây giọng ông nghẹn lại sụt sùi, Huyền Vy thấy vậy chẳng những không tỏ ra lo lắng còn cười lớn trả lời.
“Ta quên, thật ra chị ấy bị trúng xuân dược chứ làm gì trúng độc! Chắc giờ đã giải độc xong rồi, há há!”
Ông Trần Khiêm ngơ ngẩn một vài giây rồi cũng hiểu ra, ông hành lễ kính cẩn đa tạ công chúa Huyền Vy.
Nửa canh giờ sau.
Loan Châu lúc này đang dần tỉnh lại, cô thấy đầu mình đau buốt, cả cơ thể mệt mỏi như vừa chạy một đoạn xa. Cô mở đôi mắt nặng trĩu, lòng thầm nghĩ mình đã trở lại thời hiện đại rồi chăng?
Vậy nhưng khi cô nhìn lại thì có một nỗi hoang mang không nhẹ, đập vào mắt cô là bờ ngực nam nhân rắn chắc, cánh tay đang ôm cô cảm giác có cử động thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3503310/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.