Loan Châu ngồi lặng nhìn bản thân trong gương, cô vẫn chưa tin những gì đang xảy ra.
Cô đang tập võ và xảy ra chuyện gì đó, rồi cô xuyên hồn về nơi đây, nhập vào thể xác lạ lẫm này, vì vậy khi tỉnh lại cô chưa thể làm chủ được cơ thể mà té ngã.
Bỗng cô ủ rũ cất tiếng hỏi cô gái kia.
“Tôi là ai vậy?”
Nghe câu hỏi ấy, cô gái kia bất ngờ nhìn cô, đôi mắt lộ sự lo lắng nhìn cô.
“Mợ Ngọc Liên, mợ đừng làm em sợ mà. Em là Tỵ đây!”
Ngọc Liên?
Vậy cô gái này tên Ngọc Liên sao?
“Tôi...tôi chẳng nhớ gì cả. Mà khi nãy là ai vậy?”
Cô gái tên Tỵ kia ngớ người nhìn cô, rồi chậm rãi trả lời.
“Người khi nãy là cậu Thiên Phúc, cậu là chồng của mợ đấy!”
Tách trà trên tay Loan Châu rơi xuống, cô á khẩu nhìn Tỵ rồi tự chỉ tay vào bản thân lắp bắp.
“Chồng???”
Vậy là cô xuyên về đây thật rồi. Giao diện rồi cả một tên chồng từ trên trời rơi xuống, bất chợt cô cười lớn mà khuôn mặt trở nên mếu máo.
Tỵ cũng giật mình nhìn cô, mợ của Tỵ sau cơn bạo bệnh hình như cả trí óc cũng bất thường luôn rồi.
Sau một hồi giả vờ mất trí hỏi Tỵ, Loan Châu cũng phần nào biết chút ít về hiện tại này.
Ngọc Liên, cô con gái của vị quan nhỏ họ Trần, trước khi từng có qua lại tốt với nhà họ Lý nên hai nhà đã định hôn ước.
Tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-ly/3492028/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.