//Ông chủ, có người đến tìm.
*Là ai vậy?
//Một người phụ nữ!
*Không tiếp!
Rầm...
- Doãn Duyệt ảnh có dám lặp lại?
Không những thư ký của Doãn Duyệt hốt hoảng, mà ngay cả bản thân anh cũng hoảng hốt. Mắt nhìn chằm chằm lên người đang đứng trước cửa ra vào, rồi anh chợt nheo mắt..."hỏng mất cánh cửa của anh rồi!"
- Doãn Duyệt, có vẻ như anh sống rất thoải mái nhỉ!
*Ờm...
- Ờm?
Doãn Duyệt xoa nắn mi tâm "anh cũng ổn!"
- Ổn!
Doãn Duyệt gật đầu!
- Anh ổn, nhưng tôi thì không.
Khụ...khụ...
Roẹt...
Liễu Hiên xé tờ giấy ly hôn mà trước đó Doãn Duyệt đã soạn và ném vào mặt anh...
- Doãn Duyệt, để Liễu Hiên tôi nói cho anh biết "giấy ly hôn có hoặc không thì cũng chính tay tôi soạn...chuyện này chưa đến lượt anh đâu!"
- Hừ...thấy dung nhan tôi bị hủy nên anh tìm đường bỏ chạy chứ gì! Anh đừng hòng thoái thác trách nhiệm...đã kết hôn với tôi thì sẽ không có chuyện ly hôn.
Doãn Duyệt há hốc mồm!
Liễu Hiên ngồi xuống sofa...
Doãn Duyệt lúc này mới rời chiếc ghế dựa bên bàn làm việc và ung dung bước sang sofa, ngồi đối diện với Liễu Hiên..."Tiểu Hiên"
- Doãn Duyệt, anh nói đi...nói cho rõ ràng "lý do vì sao anh viết đơn bỏ vợ?"
*Tiểu Hiên, vì anh không muốn cả ba người chúng ta mãi sống trong giày vò!
- Cả ba chúng ta sống trong giày vò sao?
*Anh nói sai sao em? Doãn Lục Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-doan/3305005/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.