Liễu Hiên vừa về đến nhà đã thấy Doãn Duyệt ngồi uống trà giữa sảnh lớn.
Vừa thấy Liễu Hiên, anh khẽ cong môi cười "bà xã của anh về rồi à ?"
Chân Liễu Hiên chợt khựng lại "Duyệt, anh về rồi à ?"
"Ừm...anh về sớm, cố tình ngồi đây đợi em về !"
Liễu Hiên nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Doãn Duyệt...
"Bà xã của anh vừa đi đâu về vậy hửm ?"
Liễu Hiên ấp úng trả lời "em...em..."
"Em thế nào ?"
Liễu Hiên khẽ lên tiếng "em đến Thủ Đô !"
"Thế em đi bằng gì ?"
- Dạ, tàu cao tốc !
"Hẳn là rất mệt"
Liễu Hiên áy náy, Doãn Duyệt vậy mà lại không nóng giận khi biết cô đến Thủ Đô.
"Cũng muộn thế này rồi, em nghỉ ngơi sớm đi"
- Dạ !
Doãn Duyệt không nói gì thêm, anh chỉ đứng lên rời đi...
Doãn Duyệt là người giỏi giấu cảm xúc, vui buồn không bao giờ lộ ra ngoài.
Liễu Hiên vẫn còn ngồi trên sofa giữa sảnh, một lúc sau thấy Doãn Duyệt ăn mặc chỉnh chu đi xuống.
- Duyệt, anh ra ngoài sao ?
"Ừm ! Anh có việc, sẽ về rất trễ, em ngủ sớm đi nhé !"
Vừa dứt câu, Doãn Duyệt liền vội vã rời đi.
Liễu Hiên lủi thủi đi về phòng, vừa đẩy cửa bước vào phòng, cô đã nhận ra căn phòng của cô và Doãn Duyệt không hề có hơi ấm. Bóng tối quay quanh, khiến cô thêm đơn độc giữa căn phòng rộng lớn.
Cốc...cốc...
Nghe tiếng gõ cửa, Liễu Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-doan/2983481/chuong-53.html