Một buổi sáng đẹp trời !
Liễu Hiên rảo bước quanh ngôi làng nhỏ, đúng là một ngôi làng đẹp, kiến trúc thật độc đáo, trước cổng những ngôi nhà trồng rất nhiều hoa..."chủ nhân của nó là những người yêu thích thiên nhiên !"
Liễu Hiên lại chậm bước tiến về phía trước...
Sống trong làng này lâu như vậy rồi, mà hôm nay cô mới có dịp dạo quanh làng.
Dừng bước trước một ngôi nhà trồng nhiều hoa xuyến chi...Liễu Hiên mỉm cười "chủ nhân của ngôi nhà này thật nặng tình !"
(Hoa xuyến chi tượng trưng cho sự chờ đợi trong vô vọng)
Lòng bùi ngùi, Liễu Hiên cúi mặt quay bước "tình yêu là thứ luôn khiến cho con người ta đau khổ !"
Cũng như chủ nhân của ngôi nhà này !
Kẹt...âm thanh mở cửa phía sau lưng, khiến Liễu Hiên quay đầu nhìn lại, vì cô rất tò mò muốn biết chủ nhân của ngôi nhà này là nam hay nữ !
Nhưng cô chợt hốt hoảng và lùi về sau vài bước...
"Tiểu Hiên Hiên !"
- Lục...Lục Lang !
Doãn Lục Lang ôm lấy Liễu Hiên vào lòng "anh đã đợi em khá lâu rồi...cuối cùng thì em cũng đến !"
- Sao lại là anh ? Và tại sao anh lại ở đây ?
Doãn Lục Lang mỉm cười "anh đợi em rất lâu rồi !"
- Đợi ?
"Phải !"
Liễu Hiên đẩy Doãn Lục Lang ra và quay mặt đi "em về đây !"
"Tiểu Hiên Hiên đừng rời xa anh nữa, có được không ?"
- Lục Lang, giữa chúng ta không có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-nha-ho-doan/2983105/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.