20
"Tú Châu, sao vẫn chưa mang bạc ra?"
Phu nhân sốt ruột đi tới, thúc giục ta.
Nhưng khi thấy sắc mặt của ta, bà lập tức nhận ra có chuyện không ổn.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Ta cố gắng che giấu.
"Không có gì, ta sẽ mang ra ngay."
Phu nhân giật lấy hũ bạc, nhìn vào số bạc đã vơi đi, giọng bà trở nên run rẩy.
"Thiếu bao nhiêu?"
Miệng ta đắng ngắt.
"Năm lượng…"
Năm lượng.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Đúng bằng số tiền để mua con vịt quay mà Bảo Trân thèm thuồng.
Mới hôm trước vừa nói muốn ăn vịt quay, hôm nay bạc liền mất.
Người lấy số bạc này mà không lấy hết, chỉ có thể là người trong nhà, và ý nghĩ đầu tiên của ta là Bảo Trân.
Đúng lúc ấy, bên ngoài vang lên tiếng của Bảo Trân.
"Ơ, sao trong nhà đông người vậy?"
Ta và phu nhân vội vã chạy ra, liền thấy Bảo Trân trong trang phục nam nhi, nhảy nhót bước vào, tay xách một túi vải dầu.
Mùi thơm ngào ngạt từ túi vải tỏa ra, chính là mùi vịt quay.
Ta sững sờ tại chỗ.
21
Phu nhân lao tới, bất ngờ tát mạnh vào mặt Bảo Trân.
Đây là lần đầu tiên ta thấy phu nhân đánh Bảo Trân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-dau-phu/3624372/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.