“Có nghe ra không? Là giọng vùng nào?” 
“Ặc... giọng Luân Đôn... à?” 
“Đệch, đùa đấy à? Luân Đôn thì còn nói cái gì nữa?” “Quan trọng nhất là, giọng người ta không có chút giọng địa phương nào cả, đúng là rất khó đoán là người nước nào!” 
“Đã chiểu được mười lăm phút rồi, có suy nghĩ gì không?” “Bộ phim cấp 3 giống phim1cấp A nhất.” 
“Thế này tức là... khen ư?” “Không hổ là tác phẩm của David Norlan, ít ra thì phần mở màn cũng khiến người ta kinh ngạc.” “Đạo diễn thiên tài mà lại, đáng tiếc, không phải là người nước mình.” 
“Diễn xuất của Jack rất đáng được ghi nhận, trong mười lăm phút này đều là cảnh quay hạng nặng, còn nữ chính ấy8à...” “Thế nào?” “Không dễ đánh giá...” “Còn có loại diễn viên nào mà ông không dám đánh giá ư?” “Thôi đi, đừng có lỗi bộ xương già này ra trêu đùa nữa!” 
Nhiễm Dao che áo khoác nên toát đầy mồ hôi. Khi cởi ra, hai trong mắt cô vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình không rời. Cô biết Hàn Sóc rất xinh đẹp,2nhưng không ngờ lại có một ngày Hàn Sóc đẹp tuyệt vời đến thế. Camelia trong bộ phim điện ảnh chỉ mặc một chiếc váy hoa dài, màu trắng đã hơi ngả vàng, nghiêng sang màu gạo, cúc áo và vạt áo đã bị mài đi, mái tóc dài quăn nhẹ dịu dàng rủ xuống hai bên. Cho dù quần áo đơn sơ, biểu cảm4kinh hoàng, nhưng vẫn không hề ảnh hưởng đến dung nhan xinh đẹp của cô. 
Ống kính đi theo Cemosse đánh giá cô gái. Từ đôi chân trần, lưu luyến nhìn sang bắp chân nhỏ nhắn xinh đẹp, rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867540/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.