“Giờ này ấy à?” Đàm Hi nhướng mày, “Cơm trưa thì muộn quá, mà cơm chiều lại sớm quá.” 
“Trà chiều, không sớm cũng không muộn, vừa vặn hợp lý.” Ánh mắt Dương Tự hơi lóe lên, ý 
cười dạt dào. 
“Được thôi.” Cô rất muốn nhìn xem tên nhóc thối này đang có âm mưu gì. 
Trường Phú Cung? Đàm Hi bước ra khỏi xe, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày. 
Dương Tự đứng yên, giơ tay làm động tác mới. “Có chắc là muốn uống trà chiều1ở đây không thế?” 
“Khách quý thì nhất định phải chiêu đãi ở nơi xa hoa một chút thì mới thể hiện được thành ý.” 
Đàm Hi cười, không nói gì, cất bước tiến vào. Nhưng vào thời khắc cuối cùng, cô lại quay đầu nhìn thoáng qua làm cho Dương Tự không khỏi run rẩy trong lòng. 
Phòng cao cấp nhất, đồ ăn quý nhất, còn có thương hiệu rượu vang mà Đàm Hi từng thích nhất, đúng thật là... có lòng 
Nhưng chính vì thế mà cô8mới không thể không cảnh giác. 
Lại nói, quan hệ giữa cô và Dương Tự cũng là nhờ có Tống Bạch ở giữa làm người bắc cầu, nếu nói về quan hệ cá nhân thì chỉ có thể coi là bạn bình thường, tuyệt đối không thể nào trịnh trọng như thế này được. 
Khách quý ư? 
Vị trí khách quý? 
Đàm Hi không biết, nhưng cô hiểu rất rõ một điều, hơn nữa còn tin tưởng cực kỳ vững chắc vào điều đó... 
Không có việc mà ân cần,2không phải trộm thì cũng là cướp! 
“Đây là gà cơm gà bọc lá sen, món ăn thương hiệu ở đây, không hề kém với món ăn của Hồng Kông, còn đây là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867518/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.