Cậu nhóc lật đật chạy theo: “Vừa nãy ba hỏi mẹ đi đâu đấy” “Thế bé cưng của mẹ nói với ba thế nào?” “Con nói mẹ đi dạo phố với dì Tiểu Cố, thế là ba gọi điện cho dì Tiểu Cố, sau đó thì trở nên như vậy...” Cậu nhóc ra sức cau mày lại, mắt mũi nhăn lại thành một nhúm. Nhậm Tinh khựng lại, lập tức bật cười: “Xấu quá đi!” “Mẹ mới xấu ấy! Duệ Duệ đẹp trai...” “Ừ, đập chai” Nhậm Tĩnh dừng lại trước cửa phòng làm việc, giơ tay lên đặt vào nắm cửa. Thấy con trai chuẩn bị đi theo vào, cô ta nháy mắt ra hiệu. Cậu nhóc hiểu ý dừng bước rồi quay đầu chạy đi. Nhậm Tình muốn đẩy cửa, nhưng nghĩ lại, bèn quyết định gõ cửa trước. Cốc cốc... “A Vo.” “Vào đi” Nhậm1Tĩnh vào phòng, lại thấy Đàm Tông Võ sầm mặt, ngồi ngay ngắn sau chiếc bàn làm việc, bao phủ toàn thân là bầu không khí lạnh lẽo áp lực. “Về rồi à?” Người đàn ông trầm giọng lên tiếng. “Vâng. “Đi dạo phố với Tiểu Cố à?” “...Không phải” Nhậm Tĩnh lắc đầu. Sắc mặt Đàm Tông Võ càng trở nên lạnh lùng hơn, “Em...” “Em đi gặp Đàm Hi” Không đợi ông ta nổi giận, Nhậm Tĩnh đã chủ động nói thật. Người đàn ông chợt khựng lại, ánh mắt lạnh lẽo: “Em đi gặp nó làm gì?!” Nhậm Tĩnh đi ra phía sau người đàn ông, đặt hai tay lên vai ông ta, khẽ xoa bóp, thái độ vô cùng ngoan ngoãn, “Anh đừng giận nữa, nghe em nói hết đã được không?” “Hừ!” “A Võ, anh đã bao giờ từng nghĩ rằng, thực ra8chúng ta đối với Đàm Hi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]