Rít gào như một con thú bị vây hãm, ánh mắt người đàn ông xuất hiện vẻ tàn nhẫn. 
Đàm Hi lùi về sau, toàn bộ tinh thần lâm vào trạng thái đề phòng, nhìn tưởng lý trí thanh tỉnh nhưng thực ra đã hoàn toàn thành cơm nhão hết rồi. 
Cô biết Lục Chinh chèn ép Cố gia, sau khi thu mua Đàm Thị cũng đã biến mất mấy năm, đến gần đây mới quay lại nắm quyền điều hành công ty, nhưng hoàn toàn không ngờ được là anh lại quay về quân ngũ! 
“Đáng giá không? Vì một người đàn ông ích kỷ và tuyệt tình, em còn muốn đi cùng hắn hết nửa quãng đời còn lại sao?” 
Đàm Hi nhíu mày, ánh mắt đột nhiên trở nên bén nhọn. 
“Đừng ngớ ngẩn thế nữa, rõ ràng là em còn có những lựa chọn càng tốt hơn, không phải sao?” 
“Ví dụ như?” Chợt ngẩng đầu, trong mắt chỉ còn lại vẻ trào phúng, “Anh ư?” 
Trong ánh mắt Cố Hoài Sâm hiện lên vẻ dịu dàng, “Thực ra tôi...” 
“Vĩnh viễn không có khả năng.” 
Đồng tử người đàn ông co lại, sự đau xót lập tức hiện lên, “Tại sao? Em khinh thường tối đến thế cơ à?” 
“Không ai có thể thay thế được địa vị của anh ấy trong lòng tôi.” Đàm Hi mỉm cười, trên gương mặt cô tràn ngập vẻ thâm tình và lưu luyến mà Cố Hoài Sâm chưa từng thấy bao giờ. 
“Cho dù hắn đã bỏ mặc em không quan tâm tận năm năm sao?” 
“Tôi không biết tại sao Lục Chinh lại quay về quân ngũ, nhưng đây tuyệt đối không phải lý do mà anh ấy không đi tìm tôi. Tôi tin anh ấy, cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867436/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.