“Anh nói xem?” Thản nhiên, hờ hững, vô cùng lười nhác. 
“Đàm Hi, em dám tìm bạn trai hoang? Có tin anh...” 
“Anh làm sao hả?” 
“... Anh làm chết em.” Sự độc ác khiến cho người ta không nhịn được mà run lên. 
Dù sao, một nửa xương cốt của Đàm Hi cũng đã nhũn ra rồi. Nhớ trước đây khi ở trên giường, mỗi lần gần đến cao trào là anh lại nói mấy câu như thế, giọng điệu tàn nhẫn, động tác lại càng ác liệt hơn. 
“Còn cái thằng đàn ông hoàng kia nữa, chặt làm tám khúc cho chó ăn.” 
Khóe miệng Đàm Hi giật giật, mặt đen sì: “Anh dám chặt con trai tôi làm tám khối, con mẹ nó tôi sẽ liều mạng với anh ngay: 
“Con trai?” Đầu bên kia dừng lại, “Người đàn ông của em?” 
“Chẳng lẽ không phải à?” Tuổi tác không vấn đề, chiều cao không phải khoảng cách, cam đoan bé là đàn ông không phải hàng giả, lại còn rất biết chịu trách nhiệm. 
“Đàm Hi, em mà cứ tiếp tục giả ngu như thế, sớm muộn gì ông đây cũng bị em dọa mắc bệnh tim!” 
“Thảo nào người ta nói đàn ông đầu bốn thì bắt đầu đi xuống bên kia con dốc cuộc đời, xem ra anh không được nữa rồi...” 
“Có được hay không không thể dùng miệng để nói, làm mới biết được!” 
“...” Lão già lưu manh. 
Lục Chinh: “Tối nay ra ngoài ăn cơm.” 
Đàm Hi: “Anh đang hẹn em đấy à?” 
Lục Chinh: “Phải, anh hẹn em.” 
Đàm Hi: “Nhưng em không định đồng ý, phải làm sao đây?” 
Lục Chinh: “...” Tuyệt đối là cố ý. 
Đàm Hi: “Hôm qua mới ăn cơm xong mà hôm nay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867429/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.