Đàm Hi lái xe đưa hai đứa trẻ quay về biệt thự.
“Tới rồi.”
Ngộ Hạ duỗi tay đòi bế, Đàm Hi bế cô bé lên bằng một tay, một tay khác duỗi về phía Tiểu A Lưu.
“Mommy, con tự đi được.”
Đàm Hi ôm chặt con gái, “OK, con thích là được.”
Tiểu A Lưu tự ra khỏi xe, lặng lẽ đi bên cạnh Đàm Hi, ánh trăng đổ bóng hai mẹ con dải ra, cực kỳ yên bình.
Tắm rửa xong, Đàm Hi bế hai đứa trẻ về giường.
Ngộ Hạ lăn một vòng, CỌ người lên chăn bông mềm mại, cười cực kỳ vui vẻ. A Lưu dùng khăn lau khô vệt nước trên chân, sau đó xốc chăn lên, ngoan ngoãn nằm yên, chỉ để lộ ra ngoài cái đầu nhỏ của mình.
Hai chị em đều yên lặng, không hề nhắc tới chuyện ở bữa tiệc như thể đã hẹn trước với nhau.
“Mommy còn phải làm việc, hôm nay không ngủ với các con được, có thể tự chăm sóc mình được không?” Đàm Hi đắp chăn cho con gái, mỉm cười dịu dàng.
Ngộ Hạ: “Được ạ!”
A Lưu: “Vâng.” “Mẹ để sáng đèn ở cửa ra vào, có đủ không?”
“Đủ ạ.“.
“Ngủ ngon, các cục cưng của mẹ.”
“Mommy ngủ ngon!”
Hai đứa trẻ ngoan ngoãn nằm im, đợi đến khi cửa khép lại rồi, Ngô Hạ mới đảo tròn con mắt, không nhịn được nói: “Hôm nay chị giả vờ không quan tâm tới ba, liệu ba có thật sự tức giận với chị không?”
“Kệ ông ấy.” ALưu cực kỳ tùy ý.
“Sao có thể làm vậy chứ?” Ngộ Hạ hầm hừ, “Ba là ba đấy! Lỡ như ba tức giận không thích chị thì làm sao đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867414/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.