“A Miên, thực ra cậu không cần phải...”
- “Đúng rồi, hai đứa nhỏ nhà cậu có thiếu cái gì không?” Cố Miền cắt ngang lời cố, như thể cậu không phát hiện ra gì cả, không nghe thấy gì cả.
“Không thiếu, trong nước đổ ăn gì cũng có.”
“Vậy à...”
Đàm Hi cũng không biết nên nói gì.
Nhất thời bầu không khí trở nên ngượng ngập.
Một lúc sau, đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười trầm thấp của người đàn ông, “Làm cậu sợ rồi à? Tớ đi Geneva, nhân tiện đi qua Zurich thôi mà”.
Đàm Hi thở phào nhẹ nhõm: “Nhớ giữ ấm, cũng phải đảm bảo an toàn đấy”
“Còn nữa, cậu ít tham gia vào chuyện của tập đoàn Thiên Tước thôi, có giao dịch cũng phải là Dịch Phong Tước đi.”
“Sẽ không có chuyện gì đâu”
“Chắc hắn cũng không muốn để cậu nhúng tay vào những chuyện đó. A Miên, cậu là cậu, Dịch Phong Tước là Dịch Phong Tước, tuy hai người là anh em sinh đôi, nhưng là hai cá thể tồn tại hoàn toàn độc lập, cậu đừng để mình dính vào trong đó.”
“Ừ.”
Đàm Hi bĩu môi, “Lần nào ngoài miệng cậu cũng nói là ừ, nhưng quay đi chỗ khác lại thấy giúp hắn làm việc rồi.”
“H Hề, đó là anh trai tôi”
“Nhưng cậu...”
“Đừng có nói tôi nữa, nói đến cậu đi, cậu có gặp anh ta không?”
“... Gặp rồi”
“Tất cả vẫn thuận lợi chứ?”
“...Thuận lợi”
“Vậy thì tốt”
“A Miên” Đàm Hi gọi tên cậu, “Lần trước ở Hồng Kông, người đó là do cậu phái tới, có đúng không?”
Đầu dây bên kia trầm mặc, một lúc sau mới nói: “Thì ra là cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867405/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.