Đàm Hi đi từ trên lầu xuống, không còn thân mình gợi cảm dưới chiếc váy màu đen nữa mà đã thay sang một bộ đồ rộng rãi ở nhà. Một cái quần dài màu vàng nhạt, áo len màu nâu nhạt phối hợp với áo khoác tối màu, tóc ngắn cá tính, hào phóng mà giỏi giang. “Mommy!” “Me.” “Mẹ nuôi...” Ba đứa nhóc nhanh chóng xúm lại. Ngộ Hạ: “Mommy, con có mua bánh kem về cho mẹ đó.” Nói xong liên quơ quơ cái hộp giấy trong tay. A Lưu: “Mẹ, mẹ về khi nào thế? Công việc xử lý xong rồi ạ?” Giọng điệu nghi ngờ như ông cụ non, nhưng trong mắt vẫn tràn đầy sự quan tâm. A Thận, “Mẹ nuôi, con mang nước cho mẹ. Đây ạ...” Đàm Hi xoa đầu con trai, sau đó nhận lấy đồ trong tay Ngộ Hạ và A Thận, nháy mắt tấm tình bị thương đã lành lại. Khương Mỹ Linh và dì giúp việc đưa ba đứa trẻ đi tắm rửa. Trong phòng khách chỉ còn lại Đàm Hi và Hàn Sóc, hai người không ngừng trừng mắt với nhau. “Nói đi, tình hình ra sao rồi?” Hàn Sóc chụp lấy một quả táo trong đĩa đựng trái cây, vừa gặm vừa ngồi xuống sofa, sau đó vỗ vào vị trí trống không bên cạnh mình, “Tới đây, ngồi xuống rồi nói cho đỡ mệt.” Đàm Hi nghe lời đi tới, cánh môi mím chặt. “Thất bại rồi hả?” “Khụ!” Hàn Sóc suýt chút nữa thì nghẹn, “Chuyện này thì có gì ghê gớm đầu cơ chứ, cái gì cũng phải có quá trình, không thể bắt người ta tha thứ cho cậu ngay lập tức được. Huống chi, Lục đại soái ca cứng đầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867379/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.