“Đã hiểu chưa?” Ánh mắt Đàm Hi sắc bén. Tiểu A Lưu gật đầu, nhưng mà... đói bụng quá. “Mommy, con muốn...” “Giờ con còn cảm thấy ấm ức, cảm thấy mình không nên bị phạt không?” Lời đã ra tới bên miệng lại đành phải nuốt vào bụng, cậu nhóc rầu rĩ gật đầu, “Không ấm ức ạ!” “Được, vậy thì giờ đi tắm đi.” “Vâng.” Xoay người, rời khỏi thư phòng, lưng và eo thẳng tắp. Đàm Hi nhìn theo bóng dáng nhóc con rời đi thì không khỏi ngơ ngẩn, cảm thấy bóng dáng của nó trùng hợp với một hình bóng khác ở trong đầu. Quật cường y như thế, chẳng khác gì nhau. Đồng hồ tích tắc, kim giờ nhích dần tới con số 10. Đàm Hi xem xong phần tài liệu cuối cùng, sau khi chắc chắn không có sai lầm gì mới đặt bút ký tên, sau đó đóng tài liệu lại, đứng lên, tắt đèn. Cạch... Cửa khép lại, sau lưng là căn phòng tối om. Đàm Hi đang chuẩn bị đi lên lầu thì lại thấy dì giúp việc đi về phía bên này, bỗng nhiên bước chân khựng lại. Đèn tường mờ nhạt chỉ có thể chiếu sáng được một khoảng nhỏ, người giúp việc tới gần rồi mới phát hiện ra Đàm Hi đang đứng đó, cả người chấn động, rõ ràng là bị dọa không nhẹ: “Ms...” Ánh mắt Đàm Hi dừng ở trên tay chị ta, mày hơi nhíu lại: “Sữa tươi?” “Vâng... tôi mang lên cho cậu chủ...” Vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Đàm Hi, nơm nớp sợ sệt. Hai giây... Mười giây... Một phút trôi qua... Vào lúc người giúp việc nghĩ rằng mình sắp không chịu đựng nổi nữa thì Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867362/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.