Đến Zurich nửa năm, Đàm Hi dẫn hai đứa bé đi thuê một căn nhà to nằm ở ngoại ô. Trong tay cô vẫn còn đang nắm giữ một số tiền vốn đầu tư có giá trị 200 triệu được đổi từ chứng khoán. Dịch Phong Tước không có ý muốn truy dò số tiền này, cô cũng không ngại nhận về luôn. Đây là số tiền cổ dùng tính mạng đổi lại ở kiếp trước! Không dùng cũng lãng phí. Vì thế, đừng thấy có phải mang hai đứa con nhỏ, nhưng trên thực tế Đàm Hi không hề thiếu tiền. Số tiền vốn khởi động thành lập CK cũng bắt nguồn từ đây. Còn về việc vì sao Dịch Phong Tước không đòi lại số tiền này, Đàm Hi đã từng tò mò, nhưng không định tìm hiểu sâu thêm. Đối với Cố Miền, cô cảm thấy rất hổ thẹn, một lòng muốn bù đắp. Nhưng quá khứ đã là quá khứ, kết cục đã định sẵn là sẽ vụt mất. Cô thừa nhận, “Viêm Hề” quả thật đã từng thích “đổ ngốc” ngơ ngác nhưng đối xử rất tốt với cô. Nếu không có cũng sẽ không lấy can đảm, lên kế hoạch thực hiện một buổi tỏ tình quả cảm như thế. Không ai biết được, cổ của năm đó đã quyết tâm lớn đến nhường nào mới nói lên ba chữ “tôi thích cậu” với Cổ Miến. Vì thế cũng không ai có thể hiểu được vào giây phút cô bị từ chối, trái tim của cô còn đau đớn hơn cả linh hôn. May mà thời gian là một liều thuốc hay, có thể từ từ chữa lành vết thương. Khi một chút xíu rung động đối với Cố Miên lại bị sự hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867349/chuong-968.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.