Đàm Hi ôm cô bé vào lòng bằng một tay, đổi lại một tràng cười giòn tan như chuông ngân của cô bé. Bạn nhỏ Lục Xuyên Lưu bị bỏ rơi lại nôn nóng chạy vòng quanh chân mẹ: “Con... còn con nữa...” Đàm Hi lại khom lưng xuống, đưa cánh tay ra, cuối cùng bạn nhỏ Lục Lưu Xuyên cũng được toại nguyện. Ở trong lòng mẹ vẫn là thơm nhất. Mỗi tay Đàm Hi ôm một đứa, đi thẳng vào trong. Hai vệ sĩ tiến lên, chuẩn bị đón lấy, nhưng bị Đàm Hi lẳng lặng nó đi. Hai người họ khẽ sửng sốt: “Ms, I...“. Đàm Hi xua tay, ra hiệu không cần nói nhiều, sau đó ôm hai đứa bé vào trong, không thấy tốn chút sức lực nào, để lại hai vệ sĩ ngơ ngác nhìn nhau. Vừa vào cửa, hơi ấm ùa tới, Đàm Hi đặt hai cục bột nhỏ lên ghế sofa. Cô bé quấn lấy cổ mẹ không chịu buông ra, chu môi nũng nịu. Đàm Hi khẽ vỗ vào mông cô bé, không nói gì, nhưng ý nghĩa rất rõ ràng. Bạn nhỏ Ngộ Hạ chỉ đành buông tay, rời khỏi lòng mommy, miễn cưỡng vài người vào chiếc sofa nhỏ mềm mại. Đàm Hi tháo chiếc nút áo cuối cùng, cởi áo khoác móc lên giá treo, xoay người nhìn vào hai đứa nhỏ đang đùa giỡn trên sofa. “Ngịch tuyết rồi? Hử?” Cô nhướng mày, như cười như không. Mỗi khi mẹ có vẻ mặt như thế này thì sẽ có người gặp xui xẻo. Bạn nhỏ A Lưu che mông của mình lại theo bản năng, chân mày cau chặt. Tròng mắt cô gái nhỏ thì xoay vài vòng, cô bé chẳng vạch trần em trai vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867347/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.