Rất nhanh, ngoài biệt thự truyền đến một tiếng động, sau đó Cố Hoài Sâm vào nhà.
“Ba, anh Cả, anh Hai, Hàng Hàng.” Anh ta gọi từng người một.
Cố Tử Hàng nhanh như tên bắn tuột xuống từ ghế sofa, đôi chân ngắn ngủn mập ú nhào tới, kéo quần tây của Cố Hoài Sâm, giọng nói đầy vẻ thân mật, “Chú Ba!”
So với tiếng gọi “Chú Hai” trước đó gọi Cố Hoài Cẩn, thì rõ ràng tiếng này thân thiết nhiệt tình hơn hẳn.
Cố Hoài Sấm cúi xuống, một tay nhấc viên tròn mập mạp lên trên vai, “Chậc, nhóc con, lại mập ra thêm a?”
“Không có!” Thật thích, được nhấc lên cao.
“Mới lạ.”
“Chú Ba, đồ xấu xa, bắt nạt bản thiếu gia!” Giọng nói trẻ con, mềm mại cực.
“Cháu mà là thiếu gia á? Ai dạy cháu vậy.”
Cánh tay toàn thịt chỉ về phía tivi trên tường, trong đó còn đang chiếu phim bộ truyền hình.
Một bộ phim máu chó vô cùng.
“Xem mấy thứ vô bổ này ít thôi.”
Cố Nghiệp đột nhiên lên tiếng, chỉ về phía đối diện: “A Sâm, ngồi đi.” Cố Hoài Sâm đặt cháu trai nhỏ xuống, đi về phía bên ấy, nghe lời ngồi xuống, vừa hay ba anh em cùng ngồi thành hàng.
“Ba...”
Cố Nghiệp xua tay, tỏ ý để ông nói trước: “Các con nói đi, dạo này bận việc gì.”
Cố Hoài Ngọc: “Bộ phận vận hành của công ty đang bắt tay nghiên cứu hệ thống quản lý rủi ro, trước mắt đang trong giai đoạn thử nghiệm, tổng thể mà nói thì khá tốt, nếu xác nhận không có vấn đề gì thì ba tháng tiếp theo sē...”
Ba người lần lượt báo cáo.
Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867317/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.