Buổi chiều, 16 giờ.
Năm người Đàm Hi vượt qua khu rừng đầu tiên thành công.
16 giờ 40 phút.
Khu rừng thứ hai.
17 giờ 30 phút.
Khu rừng thứ ba.
18 giờ.
Khu rừng cuối cùng.
Giờ phút này, mặt trời vẫn chưa xuống núi, hết thảy vẫn còn kịp.
Cho mọi người nghỉ ngơi chỉnh đốn một cách nhanh chóng, ăn bánh uống nước để bổ sung thể lực.
Đàm Hi lấy năm quả xoài mà hôm qua cô cất riêng đi ra, đôi mắt của mọi người lập tức sáng lên.
“Hơi nhỏ một chút, mọi người ăn tạm đi.” Nói xong liền phân phát, mỗi người một quả.
Vị ngọt lan từ đầu lưỡi và tận trong tim. Trong nháy mắt, vẻ mặt của mọi người còn thích chí hơn cả ăn sơn hào hải vị nữa.
Thu dọn vỏ trái cây xong, kiểm tra lại trang bị, cuối cùng còn đeo mặt nạ phòng độc lên mặt.
Đã sang chiều, mặt trời đang xuống núi rất nhanh, theo lý thuyết khí độc buổi sáng đã phải tan hết rồi, nhưng xuất phát từ tính cẩn thận nên Đàm Hi vẫn yêu cầu mọi người đeo mặt nạ phòng độc vào.
“Chuẩn bị xong rồi chứ?” Bởi vì trên mặt có thêm một món đồ nên giọng Đàm Hi cũng trở nên ong ong nặng nề.
Bốn người còn lại gật đầu.
Thẩm Hàn đeo ba lô của mình lệch sang một vai, sau đó tủm lấy trang bị của Nhiễm Dao, đặt lên đầu vai còn lại, toàn bộ quá trình đều không hề nói lời nào, lẳng lặng làm hết thảy, lẳng lặng tiếp nhận ánh mắt kinh ngạc và bối rối của Nhiễm Dao.
Yên lặng nhìn nhau.
Nhiễm Dao: Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867269/chuong-888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.