Thời Cảnh nhìn thấy hết vẻ mặt nghi hoặc của cô ta, trong lòng không khỏi cười lạnh...
Loại báo chí này, Lục Chinh đã lên chán từ tám trăm năm trước rồi có biết không hả?
Phải biết rằng, năm đó Lôi Thần thống lĩnh bộ đội đặc công của Hoa Hạ tham gia diễn tập quân sự chống khủng bố toàn cầu, đánh bại những đối thủ mạnh mẽ như nước M, nước Y, giành được thành tích hạng nhất.
Đó cũng là giải thưởng quân sự lớn nhất của Hoa Hạ trong vòng ba mươi năm trở lại đây.
Sau khi Lục Chinh về nước, ba cơ quan ngôn luận lớn nhất trong nước đều xin phỏng vấn, còn cam kết đưa tin về anh bằng hẳn một trang báo riêng, nhưng tên nhãi này lại vô cùng kiêu ngạo, kiên quyết không chịu lộ mặt.
Lý do rất đầy đủ...
“Làm bộ đội đặc công mà để lộ mặt mình dưới ánh nắng mặt trời thì chẳng khác nào đặt mình vào trong nòng pháo. Thế nên, tôi phục tùng điều lệ bảo mật của bộ đội đặc công một cách vô điều kiện... từ chối bất kỳ cuộc phỏng vấn dưới bất kỳ hình thức và lý do gì.” Lời lẽ vô cùng nghiêm chỉnh.
Cuối cùng, chẳng ai làm gì được anh, đành phải chụp qua loa mấy tấm dáng người cho xong việc.
Sau khi Lục Chinh nhận được ảnh còn cứ cảm thấy không hài lòng.
“Này này Lục Chinh, đồng chí Lục, đại đội trưởng Lục à, rốt cuộc cậu muốn thế nào đây hả?” Ông Thủ trưởng già bị anh làm cho tức giận đến giậm chân bình bịch.
“Chụp lại, dùng ống kính lớn.” Nhưng thứ được làm mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867264/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.